Chương 1:
"Bùi Nam Yên, sao cậu lại ướt thế này?"
Khuôn mặt góc cạnh tinh xảo của Tống Miễn gần trong gang tấc, dù cho động tác tay trái anh ở thân dưới Bùi Nam Yên chẳng đứng đắn chút nào, nhưng vẻ ngoài vẫn lạnh lùng đạo mạo như trước. Hai mắt Bùi Nam Yên long lanh ánh dục, trong tầm nhìn mông lung mờ mịt tựa như có thể nhận ra khóe môi ngày thường vốn sắc bén mím chặt của Tống Miễn gợi lên một độ cong đầy ngả ngớn và tà mị.
Giọng anh ta hờ hững hệt như đang trả lời câu hỏi trong lớp học, không biết là có phải do động dục bất ngờ gây nên sự ảnh hưởng quá đáng tới năng lực tư duy phán đoán hay không mà trong khoảnh khắc này, Bùi Nam Yên không sao có thể xác định nổi câu nói đó của Tống Miễn rốt cuộc có phải là đang sỉ nhục mình hay không.
Không gian xa lạ kín mít càng phóng đại tiếng nước lên, mùi bạc hà lạnh lẽo hòa quyện với hương bơ tinh khiết, thơm ngọt lấp đầy cả căn phòng ngủ được ánh đèn nhu hòa soi sáng, chiếm hết hơi thở của Bùi Nam Yên, khiến cho hô hấp của cậu hỗn loạn, nhiệt độ cũng ngày càng tăng lên.
Sự trấn định vốn có rốt cuộc cũng vỡ tan, may mà lý trí vẫn chưa đến nỗi, còn sót lại chút xíu, thể hiện ở việc Bùi Nam Yên theo bản năng cắn chặt cánh tay nhỏ mảnh khảnh trắng nõn của mình, nhẫn nhịn những tiếng ưm dù cho thi thoảng chúng vẫn len lỏi theo hô hấp cậu phát ra ngoài.
Tống Miễn nhìn chăm chú omega bị tình dục hành hạ đến yếu ớt dưới thân mình, cuống họng phát ra một tiếng cười vô cùng nhẹ, ngũ quan sắc nét bởi có ánh trăng phủ bóng nên hiện ra cảm giác dịu dàng huyền ảo, ngón tay thon dài linh hoạt của anh lúc bấy giờ lại vô tình rút ra khỏi cơ thể nóng bỏng của Bùi Nam Yên, trong lúc Bùi Nam Yên vẫn còn đương hoang mang không muốn xa rời thì anh lại điềm nhiên rút giấy ăn mềm mại ra lau các đốt ngón tay bị Bùi Nam Yên làm ướt của mình.
Bùi Nam Yên không cẩn thận uống phải thứ người ta trộn thuốc ю bào chế, Tống Miễn nhìn dáng vẻ ý loạn tình mê dâm đãng của cậu ta rồi đưa ra kết luận chính xác. Ai đã từng học lớp sinh lý đều biết, uống phải thứ có trộn thuốc ю bào chế sẽ dẫn động dục bất ngờ, ngoài tiết dục ra thì không có cách giải quyết khác nào. Hơn nữa, dưới tình huống này, omega tuyệt đối không thể tiêm thuốc ức chế, bởi nếu uống thuốc ức chế sau khi đã sử dụng thuốc ю thì mức độ động dục của omega chỉ có tăng chứ không có giảm, căn bản không có chút tác dụng ức chế nào.
Bình thường trong thời kỳ động dục, nhiệt độ của tuyến omega sẽ càng ngày càng nóng hơn, còn khi động dục bất ngờ thì không, bởi ảnh hưởng của thuốc ю nên nhiệt độ của tuyến trái lại còn thấp hơn bình thường. Tống Miễn ngồi cạnh Bùi Nam Yên quần áo xộc xệch, lòng bàn tay nóng bỏng không để ý vuốt ve lớp da dẻ lạnh lẽo như thể một khối băng sau cổ Bùi Nam Yên, dáng vẻ rất ung dung, điều này đối với một Bùi Nam Yên đang bị tình triều tra tấn đến độ thần trí không rõ, xem chừng, là cực kỳ tàn nhẫn.
Việc làm của Tống Miễn rõ ràng là đang muốn ức chế lại, Bùi Nam Yên biết rõ, nhưng càng rõ hơn là cậu cảm nhận được hương bạc hà nồng đậm đang bá đạo len lỏi vào trong cơ thể nóng bỏng mềm mại của mình, tràn đầy khắp các ngõ ngách, khuất động cơ thể ngập hứng dục của Bùi Nam Yên.
"... Tống Miễn." Khó có thể tưởng tượng Bùi Nam Yên lấy đâu ra sức để vươn tay lên, cậu nhỏ giọng yếu thế nói, "Ôm tôi."
Rõ ràng cái gì cũng chưa làm nhưng Bùi Nam Yên đã khóc đến độ khóe mắt đỏ ửng, đôi môi hiện ra ánh nước khiến cho màu sắc càng tươi đẹp hơn, thoạt nhìn như thể vừa bị bắt nạt ghê lắm. Cái bộ dáng này khác biệt hoàn toàn so với dáng vẻ thanh lãnh thường thấy của cậu, Tống Miễn thấy thế thì mềm lòng, nghe lời cúi xuống, thỏa ước nguyện ấn cậu ta vào trong lồng ngực.
Một cái ôm đơn giản này khiến cho Bùi Nam Yên chiếm được chút ít động viên quan trọng, cậu khó có thể tự kìm chế phát ra một tiếng rên rỉ mềm mại, thân thể không sao khống chế nổi dán cả vào người Tống Miễn áo mũ hãy còn đang chỉnh tề. Dưới thân cậu đã ướt đẫm từ lâu, Tống Miễn chắc mẩn trong lòng, ấy vậy mà trên mặt vẫn làm bộ mù mờ ham học hỏi.
"Muốn gì nào?" Tống Miễn hơi hé miệng, giọng trầm trầm dịu dàng dẫn dắt Bùi Nam Yên chính miệng nói ra câu trả lời chính xác.
Tống Miễn như thể con rắn độc hiểu nhất là quyến rũ lòng người, Bùi Nam Yên bị anh dụ hoặc không còn lựa chọn nào khác ngoài tiến đến cắn chặt trái táo cấm. Đầu óc Bùi Nam Yên đã sớm bị tình dục kích thích đến choáng váng, mất đi năng lực tư duy, cậu bất lực nức nở, thuận theo nói ra mong muốn mãnh liệt nhất trong đầu mình.
"Muốn cậu...."
Lần này Bùi Nam Yên nhìn rõ, khóe môi Tống Miễn thật sự gợi lên một độ cong sung sướng. Anh tùy ý cởi áo ra, đường vân bắp thịt cứ thế mà hiện ra trước mặt Bùi Nam Yên, rõ ràng chỉ là không mảy may rút dây lưng ra nhưng rơi vào trong mắt Bùi Nam Yên thì lại thành khiêu gợi đến đòi mạng. Cậu khó nhịn kẹp chặt chân lại, hơi thở gấp gáp đúng lúc này bị một ngón tay dán lên môi chặn lại.
Tống Miễn rất lớn, Bùi Nam Yên có chút sợ, nhưng xuất phát từ bản năng, lại rất muốn. Dưới ánh nhìn trấn định và thâm trầm của Tống Miễm, cậu sốt sắng liếm liếm môi, Tống Miễn híp mắt, gương mặt lạnh lùng lập tức sáp lại gần, không chút do dự cũng không hề báo trước, anh ngậm lấy một đoạn đầu lưỡi đỏ tươi nho nhỏ lộ ra của Bùi Nam Yên.
Bùi Nam Yên cũng chẳng có thời gian để ngạc nhiên, dưới nụ hôn hung ác bá đạo của Tống Miễn, kiên nhẫn hầu như đã chẳng còn lại gì, ngón tay thon dài của anh tùy tiện mở rộng qua loa mấy cái rồi dương vật...chẳng nhỏ chút nào của anh chen vội vào trong hậu huyệt ẩm ướt của Bùi Nam Yên.
Cho dù có thể chất omega thiên phú trong chuyện quan hệ nhưng độ lớn và sự mạnh mẽ của Tống Miễn vẫn thành công khiến Bùi Nam Yên phát khóc. Bùi Nam Yên từ nhỏ đã được nuông chiều, thi thoảng xây xước nho nhỏ thôi cũng được bạn bè và người nhà thương tiếc một hồi, chưa từng có ai đối xử nhẫn tâm với cậu như Tống Miễn lúc này, dám dùng sức túm chặt eo cậu, cắn ngực cậu, trong lúc cậu khóc đến độ thở không ra hơi vẫn thúc cậu không chút lưu tình, thúc đến độ cả người cậu phát run, hoang mang lo sợ.
"Trốn cái gì?" Tống Miễn biết tỏng ý định bò về phía trước của Bùi Nam Yên nên giữ chặt mắt cá chân tinh xảo của cậu, ấn cơ thể omega mềm mại vào trong lồng ngực mình, có ý xấu thúc dương cụ của mình sâu thêm một tí, rõ là biết rồi còn hỏi.
Bùi Nam Yên đã bắn hai lần vì bị dương vật của Tống Miễn mài, nhỏ giọng đáng thương ưm ưm, cậu quỳ đến độ sắp không quỳ nổi nữa, ấy vậy mà vẫn không quên vươn cái tay mềm mại vô lực của mình lên ngăn những tiếng rên rỉ của mình tràn ra khỏi miệng. Tống Miễn dễ dàng cậy mở hàm răng đang cắn chặt tay phải của Bùi Nam Yên, lật eo cậu lại, đổi thành tư thế đối mặt nhau, Bùi Nam Yên bị anh làm đến hộ nước mắt lưng tròng, đôi mắt sa vào trong tình dục ướt nhẹt đáng thương nhìn anh chăm chú, hương bơ thơm nồng của cậu khiến cho Tống Miễn càng muốn bắt nạt cậu hơn.
Bùi Nam Yên cần lúc này là sự động viên từ tín tức tố alpha, Tống Miễn nhìn thân thể đẹp đẽ bị mình lưu lại vết tích chồng chất, ung dung thong thả xé miếng dán ức chế trên cổ tay mình ra, nháy mắt, mùi bạc hà lành lạnh tỏa ra khiến cho Bùi Nam Yên chịu không nổi nhỏ giọng hừ một tiếng, miệng huyệt ướt đẫm không tự chủ bắt đầu khi có khi không gặm cắn dương vật nóng rực của Tống Miễn.
—— Giờ khắc này Bùi Nam Yên rất cần anh.
Dù cho Tống Miễn bị huyệt thịt mềm ẩm câu dẫn đến có chút nhịn không được nhưng vẫn bị kết luận ác liệt không sao phủ nhận này chọc cười. Lồng ngực nóng bỏng cứng rắn của anh đè lên người Bùi Nam Yên, tóc mái xõa xuống che khuất đôi mắt khiến cho khuôn mặt có vẻ xảo quyệt, nói ra khỏi miệng một lời hạ lưu mà Bùi Nam Yên không sao phản bác được.
"Cậu ra nhiều nước như thế, không có tôi chặn lại giúp cậu thì phải làm sao bây giờ?"
Sự tra tấn như có như không khiến cho Bùi Nam Yên lúng túng, quẫn bách, hai tay cậu dán vào lồng ngực cứng rắn của Tống Miễn, hương bạc hà mát lạnh hệt như còn đáng sợ hơn thuốc ю nhiều, nó khiến cho cậu không biết xấu hổ đòi hỏi Tống Miễn.
Bùi Nam Yên khó có thể tiếp thu, hạ mắt nhìn Tống Miễn vẫn trấn định tự nhiên như trước dù bận nhưng vẫn ung dung, cậu tủi thân bật khóc, cái mông do bị Tống Miễn bóp nên ửng đỏ ăn nhiều thành quen cọ cọ Tống Miễn, "Cậu ấy, a, giúp tớ chút đi a..."
Tống Miễn cảm giác lý trí của mình bị Bùi Nam Yên làm nũng đánh bay, anh như thể một con thú hoang trầm mê vào dục vọng, chỉ muốn điên cuồng chiếm lấy, cật lực xâm lược.
Còn Bùi Nam Yên thì như thể hòa tan bơ trong lồng ngực của anh.
-
Tống Miễn tỉnh lại trong ánh sáng ấm áp, trong phòng vẫn còn dư vị của bơ và bạc hà ám muội, omega vốn nên nằm trong lồng ngực đã không thấy tăm hơi, thay vào đó là một cái gối có hương thơm mềm dịu. Tống Miễn nhìn cái gối trắng phau bị mình ôm chặt, bỗng phát ra một tiếng cười khẽ, thầm nghĩ tối qua quả nhiên không nên chăm sóc như thế, không nên lo lắng nếu mình còn làm tiếp Bùi Nam Yên sẽ chịu không nổi nên đành đánh dấu tạm thời cho cậu ta.
—— Nên làm đến độ chân cậu ta run lên, khiến cho cậu ta rời khỏi mình nửa bước cũng không có sức đi.
Thứ Bùi Nam Yên uống phải rõ ràng có bỏ vào một lượng lớn thuốc ю bào chế, Tống Miễn đánh dấu tạm thời thì đáng lí cậu ta lúc này phải vô cùng ỷ nại vào Tống Miễn với đúng, ấy vậy mà cố tình lại dám lén lút bỏ chạy từ sớm. Sắc mặt Tống Miễn chẳng thể hiện gì, anh hất cằm một cách uể oải, cầm điện thoại di động đặt trên đầu giường gửi tin wechat, xác nhận Bùi Nam Yên đã trở lại phòng trọ thuê chung với bạn ở ngoài trường rồi mới an tâm thả lòng cơ thể, lười biếng nằm dài trên đệm giường mềm mại.
Omega bị alpha đánh dấu tạm thời thì trong một thời gian ngắn sẽ rất cần tín tức tố của alpha an ủi, Bùi Nam Yên lại quá hư, rõ ràng là hiểu rõ chuyện này những vẫn khăng khẳng phản nghịch bỏ chạy, lựa chọn tự đối mặt với thời kỳ độc dục ngắn hạn không quy luật khó khăn. May mà hôm nay là cuối tuần, Bùi Nam Yên có thể trốn trong nhà vượt qua từng cơn động dục đứt quãng, omega không có alpha ở bên, chỉ dựa vào an ủi của bản thân mình nhất định sẽ có chút khổ sở, nhưng Tống Miễn cho rằng, hiện nay cần nhất là phải cho Bùi Nam Yên không nghe lời một chút giáo huấn nho nhỏ.
Cả đêm Tống Miễn hầu như không ngủ, làm Bùi Nam Yên đến nửa đêm, sau đó thấy cái vẻ của cậu ta thật sự đáng thương không chịu nổi nên Tống Miễn không thể làm gì khác ngoài ôm chặt lấy người trao cho cậu những nụ hôn an ủi dài, sau đó cắn tuyến thể của Bùi Nam Yên để đánh dấu cậu tạm thời, đợi nhiệt độ sau gáy của cái người trắng nõn trong ngực mình trở lại bình thường, tình dục hung hãn đang lẩn trốn trong cơ thể omega rốt cuộc cũng chậm rãi trấn tĩnh lại, Tống Miễn mới ôm Bùi Nam Yên bị anh làm cho lung ta lung tung vào buồng tắm.
Sau đó còn tự đổi ga trải giường và gối sạch sẽ, ôm tồn động viên omega yếu ớt bất an đi ngủ rồi mới yên tâm đi ngủ.
Tống Miễn bấm bấm mi tâm, gọi điện cho trợ lý của bố mình một cú, bảo anh ta giúp điều tra chuyện thuốc ю bào chế, rốt cuộc mới an tâm chìm vào giấc ngủ thêm một lần nữa.
Thầm thiết lập:
- Cách bào chế thuốc ю: Chất thúc tình, thuốc cấm (ю là một chữ cái trong tiếng tây, tôi lấy bừa, chẳng có ý nghĩa gì cả)
- Miếng dán cổ tay alpha: Dùng để ức chế tín tức tố.
Một ghi chú khác: Tống Miễn: Tín tức tố mùi bạc hà, Bùi Nam Yên: Tín tức tố mùi bơ
haha a phúc hắc thiệt đó =)))
Trả lờiXóaVầy mà t cứ nghĩ là lỗi font, thuốc HO =))
Trả lờiXóa😍
Trả lờiXóa