Chủ Nhật, 21 tháng 1, 2018

Bao tử - 18

Chương 18: Trừng mắt

Chuyện Mục Hành bị người đại diện cặn bã xa lánh tạo lên sóng gió suốt mấy ngày trời, càng ngày càng có nhiều nghệ sĩ trong giới giải trí lên tiếng, có người còn nói rằng chuyện người đại diện thiên vị thật ra là chuyện bình thường trong ngành, những người được chăm chút là những người có thể đem lại ích lợi cho công ty, người đại diện không dám đắc tội, còn về những người không thể nổi được thì có thể sẽ trở thành củ cải trắng không ai đau không ai thương, không có việc thậm chí còn bị cướp việc là chuyện quá dỗi bình thường.

Đám anh hùng bàn phím đầy căm phẫn yêu cầu Trần An Di giải thích, nhưng vẫn luôn không có được bất cứ câu trả lời nào từ Trần An Di.

Ngay khi thế cục nghiêng về một phía, dường như đã lâm vào bế tắc, công ty giải trí SK đột nhiên lại mời phóng viên đến dự họp báo.

Cũng trong chính phiên họp báo đó, họ tuyên bố hủy hợp đồng với Trần An Di và sẽ không bao giờ nhận lại nữa, đồng thời biểu đạt sự xin lỗi chân thành dành cho Mục Hành, hy vọng có thể đền bù lại cho hắn sau này.

Giám đốc chấp hành của SK tự thân đến dự họp báo, đám phóng viên thấy thế thì phát điên cả lượt, đây là lần đầu tiên vị giám đốc chấp hành này công khai giải thích từ khi SK thành lập tới nay, mà tất cả chuyện đó chỉ bởi vì một nghệ sĩ dường như vẫn là vô danh chưa ai biết đến.

Không chỉ giới truyền thông xôn xao cho ra đầy giả thuyết mà trong giới giải trí cũng xuất hiện sóng to gió lớn, tất cả mọi người đều đang suy đoán chân tướng, Mục Hành dựa vào cái gì mới có thể khiến cho giám đốc chấp hành của SK tự mình ra mặt giải thích.

Là ai trợ giúp sau lưng?

Nhưng tất cả mọi người không nghĩ tới, SK giải thích bất quá mới chỉ là chuyện mở đầu.

Phóng viên vẫn chưa thể kết thúc công việc được bởi vì một tin tức khác sẽ mạnh mẽ xé rạch trời quang.

Thủ đô chính thức @ thủ đông bình an đăng một cái weibo, nói rõ rằng sau khi Mục Hành quay chương trình đó xong thì bị người tập kích bắt cóc, bản thân bị thương nghiêm trọng, hiện nay toàn bộ bọn bắt cóc đã bị bắt, theo lời khai của chúng, bọn họ đã bị Trần An Di và Tề Tiệm Đường sai khiến, muốn bọn họ tìm cơ hội dạy dỗ Mục Hành một chút.

Tin này vừa đăng lên weibo, nhất thời đã tạo sóng to gió lớn trong giới giải trí, lượt chuyển tiếp đã lên tới hơn vạn trong mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, có người đùa nói tin tức giờ hỗn loạn quá, có người chỉ trích họ Trần và Tề cấu kết với nhau làm việc xấu, lập tức còn có người nhắc tới, Tề Tiệm Đường và Mục Hành lúc debut cũng không chênh nhau nhiều lắm, vậy thì cớ sao Trần An Di lại thiên vị Tề Tiệm Đường?

Lực lượng của hội anh hùng bàn phím rất mạnh, không biết là ai đào ra nick nhỏ của Trần An Di và Tề Tiệm Đường, nội dung weibo đều là lời tán tỉnh ái muộn, có xưng hô anh anh em em, cũng có xưng hô ông xã bà xã, mỗi dòng trạng thái đều ngọt ngọt ngào ngào, đọc mà khiến cho người ta nổi da gà toàn thân.

Weibo nhanh chóng xóa acc, nhưng sớm đã bị người ta chụp màn hình lại làm bằng chứng, bởi vậy nên rất nhiều cư dân mạng hóng hớt cũng xem được cuộc vui này, kể cả fan của Tề Tiệm Đường, fan cuồng sở dĩ có hơi não tàn là do quá yêu thích thần tượng, nhưng hiện giờ sự thật giữa Tề Tiệm Đường và người đai diện khiến cho họ quá dỗi thất vọng.

Ngoài cái này ra, lại có người lục đục đào bằng chứng Trần An Di cô lập Mục Hành đủ kiểu, còn có người gửi tin nặc danh đến,  nội dung là một video quay lén, trong đó Trần An Di tùy ý nhục nhã Mục Hành sau cánh gà, Tề Tiệm Đường đứng cạnh đó thờ ơ lạnh nhạt, thi thoảng còn thêm vào vài câu chế nhạo.

Video đó khiến cho cư dân mạng phẫn nộ vô cùng, các cô bé ấy không phải là fan của Mục Hành nhưng vẫn không thể nhìn nổi hành vi cặn bã của Trần An Di.

Một nick nhỏ trên weibo cố gắng bênh Trần An Di và Tề Tiệm Đường, sau đó bị cư dân mạng mỗi người phun cho một bãi nước bọt khiến cho người đó trực tiếp chìm nghỉm chết đuối.

Sau vài ngày liên tục, mặt Trần An Di và Tề Tiệm Đường đều nằm chiễm chệ trên mọi mặt báo không hề gián đoạn, khiến cho người đọc vừa nhìn thấy họ đã sinh ra cảm giác căm ghét vô cùng từ bản năng.

Cùng ngày Trần An Di và Tề Tiệm Đường tin được người bảo lãnh ra ngoài, weibo lại tung ra một video phỏng vấn cũ của Tề Tiệm Đường.

Lúc ấy Tề Tiệm Đường bị phóng viên hỏi có còn độc thân hay không, hắn ta tỏ vẻ chắc nịch là hiện giờ vẫn còn độc thân, còn hơi ngượng ngùng nói hắn không biết quen bạn gái là thế nào.

Hắn ta giả bộ ngây thơ thu hút được không ít fan, người trên weibo bắt đầu mắng hắn bày mưu tính kế dưới khu bình luận.

Đương nhiên điểm quan trọng của video không phải ở chỗ này, sau khi phỏng vấn xong, có ký giả theo dõi Tề Tiệm Đường, lúc đó hắn ta về đến phòng hóa trang thì phát hỏa một trận, để rồi đến khi trong phòng chỉ còn hắn và Trần An Di, hai người họ lao vào hôn nhau mấy phút đồng hồ như thể đói khát lắm.

Diễn màn bằng mặt nhưng không bằng lòng đến vô cùng nhuần nhuyễn.

Đương nhiên, những chuyện này Tề Tiệm Đường và Trần An Di đang bị giam giữ sau biến cố không hề hay biết, bọn họ đột nhiên nhận được tin có người đến bảo lãnh cho mình, lúc cả hai đi ra từ trại tạm giam thì sắc mặt vô cùng thảm đạm, chật vật bất kham, hiển nhiên là đã phải trải qua một thời gian cực kỳ dày vò trong sở cảnh sát thủ đô.

Quá độ mệt nhọc khiến cho trong mắt họ đầy tơ máu, hốc mắt lõm sâu, nét mặt không còn phấn chấn; do bị giam dài này nên họ không thể ngủ, mỗi một dây thần kinh trong đại não đều căng như dây đàn, tinh thần có khả năng bị phá nát bất cứ lúc nào.

Lần thứ hai nhìn thấy ánh mặt trời chói lòa sau khi rời khỏi trại tạm giam, bọn họ không khác gì lữ giả gần chết giữa sa mạc thì gặp được một ốc đảo.

Trần An Di hoảng hốt sợ run vài giây, nhìn thấy bóng dáng cô gái đứng phía trước thì nhanh chóng tiến đến, cười cười ôm chặt lấy cô ấy.

Sự ấm áp kéo Trần An Di trở về hiện thực, cô ta lúc này mỏi mệt đến cùng cực, mỗi một giây thần kinh đều căng thẳng yếu ớt cực kỳ, giống như chỉ cần kéo nhẹ một cái là sẽ đứt.

Cô thả lòng thần kinh tựa đầu gối lên vai bạn mình, khóc nước nở nói: "Thiến Thiến, có thể gặp lại cậu thật là tốt quá Thiến Thiến, là cậu cứu tớ à?"

Ánh mắt tan rã của Tề Tiệm Đường nhìn một màn này, xương sống căng thẳng bất tri bất giác thả lỏng.

Thiến Thiến là đồng nghiệp của Trần An Di, trước đây Trần An Di còn từng chèn ép cô, nào ngờ vào cái lúc tính mạng tưởng chừng sắp mất thì người giúp mình lại chính là cái người mà mình vẫn luôn xem nhẹ.

Trần An Di vô cùng cảm động, yên lặng thề rằng sau này nhất định phải đối xử tốt với Thiến Thiến.

Thiến Thiến trấn an vỗ vỗ lưng Trần An Di, cười nói: "Được rồi, đừng lo lắng, không sao nữa rồi."

"Tớ sợ lắm, Thiến Thiến, nhìn thấy cậu thì tớ mới cảm thấy mình sống lại, cậu biết không? Bọn họ thậm chí còn không cho tớ ngủ, tớ cảm giác như thể mình sắp phát điên rồi!"

"Đừng sợ, đều qua cả rồi."

Trần An Di gật đầu, lại nghi thần nghi quỷ khẩn trương nói: "Cậu cứu tớ kiểu gì? Triệu Qua không làm khó dễ cậu sao? Anh ta vẫn cho cậu cứu tớ?"

"Triệu Qua còn định giết cậu nhưng không thành, yên tâm đi, qua hết rồi..." Giọng Thiến Thiến rất nhẹ, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng yên tâm.

Cô nói xong thì quay đầu nhìn về phía Tề Tiệm Đường, "Fan của anh rất lo lắng cho anh, còn đặc biệt chuẩn bị một buổi đón gió tẩy trần đấy, tôi đưa anh đi rửa mặt hóa trang trước đã, bộ dạng này của anh không thể gặp fan được."

Tề Tiệm Đường vô cùng vui sướng, "Cô nói thật sao."

"Phải."

"Nhưng tôi bây giờ...."

"Đừng lo lắng, fan yêu tất cả của anh."

Trong khoảnh khắc đó tinh thần suy sụp của Tề Tiệm Đường sống lại đầy rực rỡ, lần gặp mặt này khiến cho hắn có hy vọng phục hồi được sự nghiệp sắp đứt đoạn của mình.

Lúc này chỉ cần là một chút hy vọng cũng có thể chống đỡ được tinh thần lung lay sắp đổ của cả hai.

Thiến Thiến đưa Tề Tiệm Đường đi hóa trang, hai người vừa ngồi lên xe đã ngủ, mấy ngày nay không được ngủ nghê gì khiến cho đến giờ họ mới dám buông bỏ đề phòng.

Đến nơi, Thiến Thiến đánh thức Tề Tiệm Đường và Trần An Di, cả hai mơ mơ màng màng mở mắt ra, mệt đến độ ngay cả một đầu ngón tay cũng không muốn nhúc nhích.

Tề Tiệm Đường mỏi mệt nói: "Thiến Thiến, tôi mệt quá rồi, không thì đổi thời gian gặp mặt đi."

Trần An Di cũng nói: "Đúng vậy, chúng tớ đã không ngủ nhiều ngày rồi, chắc chắn không chống đỡ nổi đâu, Thiến Thiến, tớ biết là cậu muốn tốt cho Tiệm Đường, nhưng trạng thái của anh ấy thật sự không ổn."

"Ai nha, fan chờ hai người lâu lắm rồi," Thiến Thiến kéo tay Trần An Di, "Mau xuống xe đi, vào rồi ngủ tiếp, có người phụ trách trang phục kiểu tóc cho các cậu, An Di cậu cũng phải thay quần áo đi, hôi lắm."

Thiến Thiến cũng vì muốn tốt cho họ, Trần An Di miễn cưỡng giữ vững tinh thần, "Tiệm Đường, anh đừng bỏ lỡ sắp xếp của Thiến Thiến, sự nghiệp của anh về sau còn phải dựa vào fan nhiều, mau đứng lên đi, cảm ơn cậu, Thiến Thiến, trước đó tớ đã làm sai rất nhiều chuyện, cậu ngàn vạn lần đừng chấp nhặt với tớ, tớ thề, sau này Thiến Thiến sẽ là chị em tốt nhất của Trần An Di!"

Thiến Thiến cười cười, "Trước đừng nói như vậy, nhanh đi thôi, các cậu tốt nhất là nên đi rửa ráy sạch sẽ luôn."

"Thiến Thiến, tớ thật sự không biết nên cảm ơn cậu thế nào!"

"An Di, cậu mà còn khách khí nữa là tớ sẽ giận đấy."

Tề Tiệm Đường khôi phục chút tinh thần, nói giỡn: "Không dám khiến cho đại tiểu thư Thiến Thiến tức giận đâu, chúng tôi sẽ tuân mệnh."

Thiến Thiến oán trách: "Dẹp cái miệng lưỡi trơn tru ấy cho tôi!"

Trải qua chăm sóc tinh xảo, Tề Tiệm Đường triệt để thay đổi hình dạng, quần áo hôi rình trên người đổi thành áo gió hợp mốt thời thượng, làm lại kiểu tóc, mặt mũi cũng dùng mỹ phẩm che lấp, lúc này hắn đứng trước gương, bên trong hiện lên hình ảnh một ngôi sao khí phách phấn chấn, có trong tay tiền đồ tốt đẹp, tương lai huy hoàng.

Thiến Thiến nghiêm túc quan sát cả hai từ đầu đến chân, trong một chớp mắt vẻ mặt đó khiến cho Trần An Di có chút không rét mà run, nhưng cảm giác ấy chỉ là thoáng qua, trên mặt Thiến Thiến vẫn là nụ cười thiện lương ôn hòa.

Cô thân mật kéo cánh tay Tề Tiệm Đường và Trần An Di, cười nói: "Bắt đầu từ bây giờ, hai cậu có thể thoát khỏi thân phận trước đây, đi thôi, chúng ta đi gặp fan."

Trước khi vào xe đến địa điểm gặp mặt, Trần An Di thấp giọng dặn dò Tề Tiệm Đường phải biểu hiện thế nào và giải thích những chuyện gần đây ra sao, trong giọng Tề Tiệm Đường đầy vẻ không kiên nhẫn, đến khi Trần An Di nhấn mạnh là tuyệt đối không được đắc tội với fan thì cơn giận hắn ta vẫn luôn áp chế đã bộc phát.

Tề Tiệm Đường phẫn nộ nói: "Cô còn mặt mũi nói sao, nếu không phải cô tìm người đánh Mục Hành thì tôi phải vào cục cảnh sát chắc!"

Trần An Di cũng nổi giận, sự thống khổ và tuyệt vọng suốt mấy ngày nay cũng bộc phát, "Là anh đòi tham gia chương trình đó, tôi không phải là vì anh sao, lại nói mấy thằng đánh Mục Hành cũng là do anh tìm còn gì? Tôi bị anh liên lụy mà anh còn dám phát hỏa với tôi!"

"Thối lắm, cô biết rõ Triệu Qua chống lưng cho Mục Hành mà còn dám làm cái loại chuyện này, rõ ràng là muốn hại tôi."

"Tôi con mẹ nó có biết quái đâu, trước kia Mục Hành chỉ là một cái rắm trong mắt Triệu Qua, ai biết hiện giờ anh ta lại để ý Mục Hành đến thế!"

"..."

"..."

Lúc bọn họ đang khắc khẩu, Thiến Thiến cứ về nhìn phía trước như thể không nghe thấy bất cứ chuyện gì, vẻ mặt cô hờ hững mang theo chút tàn nhẫn, sự ôn hòa thân mật lúc trước biến mất không còn sót lại gì.

Màn đêm buông xuống, cả thành phố sáng ánh đèn nê ông rực rỡ lóa mắt. Từ mặt đất đột ngột mọc lên những tòa nhà cao tầng san sát nối tiếp nhau, đèn LED xa hoa chiếu tin tức của các siêu sao đương thời, mỗi tiếng nói mỗi cử động đều đánh thẳng vào tâm hồn người xem.

Tề Tiệm Đường ngẩng đầu nhìn chăm chú vào đèn LED lớn chói mắt qua cửa sổ xe, tưởng tượng hình bóng của mình xuất hiện trên đó, tưởng tượng mình được vạn người yêu thích, quang mang vạn trượng.

Giọng của Thiến Thiến kéo hắn trở về hiện thực, "Đến rồi, xuống xe đi."

Tề Tiệm Đường lưu luyến thu hồi tầm mắt, đẩy cửa xe ra ngoài, nhìn địa điểm trước mắt thì cảm thấy có hơi sợ.

Địa đến là một tòa nhà cạnh câu lạc bộ đêm, ngọn đèn rực rỡ, tiếng hát huyên náo, xe của họ lúc này đang đứng trong một góc tương đối hoang vu, vừa ra đã thấy trước mặt có một cái sân hoang vu tối đen.

Đại khái là nhìn thấy sự nghi hoặc của cả hai, Thiến Thiến cười giải thích: "Đang trời thời điểm nhạy cảm, nếu vào câu lạc bộ bằng cửa chính thì sẽ bị người phát hiện mất, chúng ta vào từ lối vào đặc biệt."

Trần An Di kỳ quái nói: "Sao fan lại tổ chức gặp mặt trong câu lạc bộ đêm?"

"Ai biết, chắc là có tiền, tôi nghe nói ở đây đều là fan trung thành của anh, không nhiều người lắm nhưng hình như có kế hoạch đánh bóng tên tuổi cho anh, nếu không thì tôi nào có dẫn anh tới."

Tề Tiệm Đường nghe thấy vậy thì sướng hết cả người, không hề nghi ngờ tính xác thực trong lời Thiến Thiến, Thiến Thiến có thể cứu bọn họ ra khỏi cục cảnh sát thì đương nhiên đã có được tín nhiệm và cảm khích từ họ.

"Thì ra là vậy, chúng ta mau đi nhanh thôi, đừng để họ chờ lâu."

Thiến Thiến mỉm cười nói: "Được."

Bọn họ bước vào thang máy đặc biệt trong lối ra khẩn cấp của câu lạc bộ, nơi này rất an tĩnh, bởi vậy nên tiếng huyên náo truyền đến từ xa xa trái lại có chút quỷ dị, Trần An Di xuất phát từ trực giác bắt đầu cảm thấy khẩn trương, cô ta nhìn chằm chằm vào những con số đang không ngừng tăng lên trên cửa thang máy, cuối cùng dừng lại ở tầng 18.

Đi dọc theo hành lang, Trần An Di nhẹ nhàng giữ chặt Thiến Thiến, "Không hiểu sao tớ cứ cảm thấy không thích hợp."

Thiến Thiến an ủi nắm chặt tay Trần An Di, "Cậu suy nghĩ nhiều lắm, nào có gì không thích hợp đâu, đi nhanh lên..." Cô dừng lại ở trước cửa phòng 1827, "Ừm, đến rồi này."

Tề Tiệm Đường không thể chờ đợi được vọt tới phía trước, còn đặc biệt vuốt ve nếp gấp trên quần áo, chỉnh chỉnh lại đầu tóc trong gương.

"Tôi có thể gõ cửa chứ?"

Chuông cửa mới vừa vang lên một tiếng đã có người mở cửa, là một người đàn ông mặc tây trang đeo giày da, thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc, cả người lộ ra khí thế kẻ ngốc lắm tiền, Tề Tiệm Đường liếc mắt nhìn vào trong phòng, có một người đàn ông khác, đang muốn mở miệng hỏi Thiến Thiến xem sao lại chỉ có hai người thì đã bị Thiến Thiển đẩy mạnh một cái từ phía sau.

Hắn quay đầu, nhìn thấy Thiến Thiến hoàn toàn thay đổi thành một người khác, lạnh lùng, tàn nhẫn, sự ôn hòa trước đó đều biến mất.

Thiến Thiến không nhìn Tề Tiệm Đường và Trần An Di mà hơi hơi cong thắt lưng với người đàn ông ngồi trên sô pha, xem như chào hỏi.

Người đàn ông nọ lộ ra khí thế áp bách mạnh mẽ, tầm mắt của gã dừng trên người Tề Tiệm Đường và Trần An Di, thế là khiến cho cả hai có cảm giác như thể bị mãnh thú nhìn chằm chằm, mà nhìn kỹ ánh mắt của gã ta không giống như đang nhìn người, mà là nhìn hàng hóa.

Mãi một lúc lâu sau, người đàn ông mới cất tiếng nói: "Không tồi, là người tôi muốn."

Thiến Thiến lúc này mới nở nụ cười, mỉm cười vuốt cảm với người nọ, cô ta không thèm nhìn sự buồn bực và phẫn nộ của Trần An Di và Tề Tiệm Đường, vẫn cứ duy trì vẻ thần bí khó lường, lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng.

Càng đi xa thì tiếng gào thét phẫn nộ của Tề Tiệm Đường và Trần An Di càng xa vời hơn, Thiến Thiến mặt không đổi sắc quay đầu lại, nhìn thoáng qua Trần An Di đang tuyệt vọng vươn tay về phía mình, vẻ mặt ngập tràn sự tức giận khi bị phản bội.

Cô ta muốn bắt lấy Thiến Thiến, càng muốn chạy trốn khỏi căn phòng hơn.

Nhưng mà, đã chui vào bụng độc xà thì nào có thể trốn thoát dễ dàng như thế.

Thiến Thiến trấn định đi theo đường cũ xuống lầu, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, đứng trong hành lang gọi điện cho Triệu Qua.

Cô ta cất lời không có chút độ ấm, "Vâng, đưa người tới rồi, trước đó chăm chút cho chúng đẹp lắm, gã ta nhận rồi."

"Qua đêm nay, chúng sẽ bị đưa đi, nơi đó chúng nó có cố cả đời cũng không thể trốn nổi."

Trên đời này, có những nơi còn đáng sợ hơn ngục giam gấp trăm ngàn lần.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -