Thứ Ba, 31 tháng 10, 2017

24 từ - từ 13

Từ mấu chốt thứ mười ba - Come out

Tôi và Mạc Kiệt liền cứ bảo trì mối quan hệ đó trong vài năm, con của Trần Ứng Giai đã ba tuổi, da thịt ú nu ú nần mặt mũi tươi cười gọi tôi là chú ơi chú, sau khi Trần Ứng Giai kết hôn thì thời gian cậu ta có thể gặp mặt trò chuyện với tôi chỉ đếm được trên đầu ngón tay, trọng tâm cuộc sống của cậu ta đều đặt ở gia đình.

Tôi nghĩ rằng ai kết hôn xong cũng đều như vậy nhỉ?

Công việc của Mạc Kiệt tương đối bận rộn, một tháng đại khái chỉ gặp nhau được có mấy ngày, tôi trái lại chẳng để tâm mấy, đều là hai người đàn ông, dính nhau quá làm gì.

Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

24 từ - từ 12

Từ mấu chốt thứ mười hai - Người yêu và được yêu

Buổi tối hôm đó tôi làm tình cùng anh, hoàn toàn là do hưng trí mà ra, khiến tôi muốn hôn anh.

Tôi ở trong thân thể anh, tay xoa nắn ngực anh, loại cảm giác này đột nhiên khiến tôi yêu thích không buông tay, tôi để hai cái đùi anh quấn lấy eo mình, liếm liếm vành tai anh.

Tôi thấy anh mím môi, lồng ngực kịch liệt phập phồng, mặt mũi ửng đỏ, tôi ghé vào bên tai anh nhỏ giọng nói: "Anh kêu ra đi, em muốn nghe."

Đôi mắt anh khép hờ lướt mắt nhìn mặt tôi một vòng, sau đó tôi nghe thấy một tiếng rên rỉ nhỏ bé khàn đặc, tôi cảm thấy rất thú vị, hai tay vừa xoa vừa ấn đùi anh, động tác dưới háng tăng lên, quan sát biểu tình của anh dần dần trở nên chết lặng.

Tôi thấy anh nhíu nhíu mi, tôi chạm vào chỗ nào đó khiến anh chợt mở to hai mắt, há miệng liều mạng hô hấp mấy ngụm, đột nhiên nâng tay ôm lấy tôi, giọng anh như thể động vật nhỏ đang thoi thóp nức nở mở miệng nói bên tai tôi: "Chậm, chậm một chút." Anh nói, "Xin em."

Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

24 từ - từ 11 (Phần 2)

Từ mấu chốt thứ mười một - Lý do (Phần 2)

Cho nên tôi tiếp tục nói tiếp.

Thực ra ngay cả anh có cắt ngang lời tôi thì tôi cũng chẳng có ý định dừng lại.

"Hồi năm hai, xã đoàn có rất nhiều học muội đến, rất nhiều học muội đặc biệt thích nghe cậu ta kể chuyện, mỗi ngày đều quấn lấy cậu ta, nói truyện cậu ta kể hay hay quá, rất thích nghe, vì thế nên bọn họ liền cảm thấy một người có thể kể chuyện hay như thế thì con người chắc cũng phải hài hước thú vị lắm."

Mạc Kiệt vô cùng kiên nhẫn, lẳng lặng nghe tôi nói về những chuyện không hề liên quan gì đến cuộc trò chuyện trước đó của chúng tôi.

Tôi nói: "Các cô ấy thông qua những câu chuyện kể của cậu ta để hình tượng hóa Trần Ứng Giai, hơn nữa còn vì thế mà si mê." Tôi cảm thấy buồn cười, "Nhớ rõ là hồi chúng ta học đại học ngày nào cũng có học muội tìm đến lớp ta đúng không?" Tôi nói, "Các cô ấy theo đuổi Trần Ứng Giai thật sự rất điên cuồng."

24 từ - từ 11 (Phần 1)

Từ mấu chốt thứ mười một - Lý do (Phần 1)

Về phần đề nghị của Trần Ứng Giai dành cho tôi tựa hồ như chính là thái độ của cậu ta đối với cuộc đời vậy.

Cậu ta nói Tiêu hãy sống cho hiện tại đi.

Chớ lãng phí thời gian a.

Sợ hãi rụt rè sợ đông sợ tây, sống mỗi ngày đều như thể bước đi trên một lớp băng mỏng là vì cái gì chứ.

Lúc nào muốn yêu thì hãy cứ quyết đoán yêu đi, không yêu được thì đừng vương vấn đông tây, không có cái gọi là cùng lắm thì.

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

24 từ - từ 10

Từ mấu chốt thứ mười - Thâm quỹ

Mùa hè lúc Mạc Kiệt tốt nghiệp từ nước ngoài trở về mối quan hệ giữa tôi và Trần Ứng Gia đã tốt đến độ có thể xem là vô cùng khoa trường.

Chúng tôi ngồi trong phòng thuê nói chuyện phiếm không dứt, có đôi khi còn nói chuyện đến độ không thiết đi ngủ.

Lúc Mạc Kiệt gọi điện báo với tôi là đã về tới thành phố hai người tôi và Trần Ứng Giai đúng là như trứng chọi đá, cảm tưởng như thể cốt nhục lâu ngày không gặp ấy.

Cho nên sau khi anh gọi đến nói muốn mời cơm, tôi lập tức gọi cho Trần Ứng Giai gọi cậu ta đến cọ cơm.

Buổi tối hôm đó chúng tôi ăn lẩu.

Vài năm không gặp Mạc Kiệt cũng không có biến hóa gì rõ ràng, đại khái càng trầm ổn hơn một chút, cũng ít nói cười hơn chút.

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

24 từ - từ 9

Từ mấu chốt thứ chín - Xem mắt

Mạc Kiệt trở về nhà vào sáng ngày ba mươi, vốn sắp sang năm mới, tôi cũng muốn đi chung quanh thăm người thân, anh ở lại nhà tôi vài ngày, trừ buổi tối ra trái lại chúng tôi chẳng có mấy dịp gặp mặt nhau.

Tối ba mươi năm nay tôi đến nhà bà nội ăn cơm tất niên, biếu cho bà một bao lì xì chúc bà khỏe mạnh trường thọ.

Mấy vị trưởng bối ngồi trên bàn cơm bắt đầu bận tâm chuyện chung thân đại sự của tôi, cuối cùng bà tôi tiến lại vỗ vỗ lưng tôi nói: "Tiểu Bảo à, sang năm nhớ tìm cháu dâu đến cho bà nghe chưa, có được hay không?"


24 từ - từ 8 (Phần 2)

Từ mấu chốt thứ tám - Tinh thần và thể xác (Phần 2)

Hỏi xong câu này thì vẻ mặt anh lại lạnh xuống, tôi bất tri bất giác cảm thấy lời vừa nãy sai rồi.

Đã thấy anh đột nhiên đứng dậy cúi đầu nhìn tôi một hồi lâu, sau đó đột nhiên tách hai chân ra ngồi trên đùi tôi.

Tôi ngửa đầu nhìn anh, tuy rằng anh không nhẹ nhưng miễn cưỡng vẫn trong phạm vi tôi có thể thừa nhận, thế là không đẩy anh ra.

Anh ngồi trên đùi tôi cọ cọ, cúi đầu ấn một chuỗi hôn trên mặt tôi, một bàn tay sờ soạng bên trong quần áo, dừng ở chỗ quần, nhét tay vào, trực tiếp lướt qua quần dài và quần lót của tôi để chạm vào nơi tận cùng nhất.

Tôi bị anh làm cho lạnh run.

24 từ - từ 8 (Phần 1)

Từ mấu chốt thứ tám - Tinh thần và thể xác (Phần 1)

Về việc giải quyết vấn đề về tinh thần và thể xác là vào cái lúc Mạc Kiệt được nghỉ đông.

Anh nghỉ đông liền mười ngày, hơn nữa nhà anh còn cách nhà tôi cự ly nửa cái bản đồ, thế nên công ty anh vừa cho nghỉ cái là anh phong trần mệt mỏi đuổi tới nhà tôi.

Tôi mở cửa ra thấy anh xách vali nhỏ đứng ở cửa nhà tôi, mặt uể oải lắm.

Ánh mắt châu tử nặng nề nhìn tôi, một lát sau anh nhẹ giọng hỏi tôi: "Có thể ôm một chút không?"

Tôi định đóng cửa lại nhưng rồi lo nghĩ vẫn thò tay ôm lấy anh, nghe anh than nhẹ bên tai tôi: "Cảm giác như mấy ngày nay là việc cho mấy tháng ấy, mệt chết."

Đầu anh dán vào hõm vai tôi, tôi cảm thấy có chút dính người nhưng nom anh thật sự mệt mỏi nên tôi không có đẩy anh ra.

Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

24 từ - từ 7

Từ mấu chốt thứ bảy - Tình ái

Tối hôm Trần Ứng Giai  kết hôn tôi bị chuốc đến độ thần hồn điên đảo, cũng không biết là người phương nào, dễ thân lại nhiệt tình như vậy, bên này kính bên kia lại kính lại, Trần Ứng Giai còn cố ý tiếp đón muốn chiêu đãi tôi thiệt ngon.

Tôi tự nhận là tửu lượng không kém thế mà cuối cùng cũng mơ màng bị Mạc Kiệt khiêng về nhà.

Anh sờ soạng túi áo tôi nửa ngày mới lấy được chìa khóa, cuối cùng cho rằng tôi say đến độ không có ý thức nên ghé vào tai tôi nói rằng: "Anh có nên đi đánh thêm chìa khóa vào phòng em không nhỉ?"

Tôi muốn cười, thế nhưng hành động lại không nghe theo đầu óc khống chế, nửa ngày cũng không phun nổi một câu chế nhạo anh.

Sau đó nghe thấy anh thản nhiên ra quyết định: "Không nói lời nào coi như em đồng ý rồi nha."

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

24 từ - từ 6

Từ mấu chốt thứ sáu - Kết hôn

Hôm Trần Ứng Giai kết hôn, tôi làm phù rể, 5 giờ sáng đã phải rời giường đi đến nhà cô dâu để đón cô ấy về cùng cậu ta.

Bị đám phù dâu nhét vào tay vô số hồng bao nói vô số lời hay ý đẹp, cửa vừa mở là chúng tôi đã nhanh chóng giấu đi.

Trần Ứng Giai vào cửa cõng cô dâu chân trần đang ngồi trên giường lên lưng, cười tủm tỉm xuống lầu.

Tôi nghe được chung quanh có tiếng cười, tiếng hò reo vang lên không ngừng, không hiểu sao lúc đó tôi lại muốn cười quá.

24 từ - từ 5

Từ mấu chốt thứ năm - Thời cơ

Lúc Trần Ứng Giai nói cho tôi nghe về chuyện cậu ta rơi vào bể tình là vào buổi tối hôm cậu ta vừa kết thúc chuyến công tác kỳ hạn nửa tháng, hôm đó vừa về đã hẹn tôi ra ngoài uống rượu.

Cả người đen như hòn than, ít nhất phải gầy mất hơn mười cân.

Thế nhưng chỉ cần nhìn đôi mắt tỏa sáng vạn dặm của cậu ta là đủ biểu hiện cuộc sống của cậu ta có bao nhiêu nóng hổi thương yêu rồi.

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

24 từ - từ 4

Từ mấu chốt thứ tư - Plato.

Kể về quá trình quen biết giữa tôi và Trần Ứng Giai thì hẳn có thể gọi là có chút đáng cười.

Bốn năm đại học bọn tôi đều học cùng lớp, thế nhưng lại từng nói với nhau không quá mười câu.

Cậu ta có bạn bè của cậu ta thì tôi cũng có bạn bè của mình, không có quan hệ gì với nhau cho nên cũng chẳng có gì để trò chuyện.

Năm tốt nghiệp tôi cắn răng đến thành phố duyên hải, lúc tìm phòng tra vi tính mới phát hiện cậu ta cũng ở thành phố ấy.

Thế là lập tức gõ phím cùng nhau thuê phòng đi.

Phòng thuê đầu tiên của chúng tôi có hai phòng ngủ, tuy rằng phòng bếp và nhà vệ sinh đều nhỏ hẹp đến độ không xoay người nổi nhưng ít ra cả hai đều có không gian cá nhân.

Quan hệ giữa bọn tôi vẫn không mặn không nhạt như trước.

Kinh doanh phần mình sinh sống phần mình.

Thứ Ba, 17 tháng 10, 2017

24 từ - từ 3

Từ mấu chốt thứ ba - Hôn nhân

Từ Nam Kinh trở về không được bao lâu thì Trần Ứng Giai liền kết hôn, cậu ta bận ơi là bận mà vẫn có thời gian rỗi rãi mang mấy bình rượu tìm đến của nhà tôi.

Vừa vào phòng cậu ta đã bòn thuốc từ bao cửa tôi, mở bình rượu qua đưa cho tôi, kỳ quái hỏi: "Không hút Lợi quần* à?"

*Hãng thuốc lá, mình không chắc hãng này có trùng với hai hãng ở chương 1 hay không vì thực sự mình không rành.

Tôi nhận bình rượu, đột nhiên thấy buồn cười.

Cái năm tốt nghiệp đại học, tôi vừa đi làm vừa cảm thấy mình như thể bị nô dịch, áp lực đến độ cả người khó chịu vô cùng. Chính là cái cảm giác mà khi bạn vừa tốt nghiệp xong thì cảm thấy sau này mình nhất định sẽ cứu vãn được thế giới, sau đó chỉ cần mò mẫn lăn lội được một thời gian thì bạn sẽ nhận ra bạn mẹ nó chỉ có thể đợi thế giới này diệt vong thôi.

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

24 từ - từ 2

Từ mấu chốt thứ hai - Hi vọng

Tôi ngây ra một lúc, cũng không biết vì sao đột nhiên lại nhớ về cái hồi tôi lên đại học thuê phòng sống cùng anh ở ngoài.

Nhớ tới cái hôm đấy hai bọn tôi đứng ngoài ban công treo quần áo, nhớ tới cái cảnh một loạt quần lót tung bay trên đỉnh đầu mình.

Nhớ tới những khi rạng sáng mà phố xá vẫn sầm uất như ban ngày, trên mặt đất bẩn thỉu có một cô gái đạp lên đôi giày cao gót đi qua.

Nhớ tới khuôn mặt buồn ngủ của chị gái trong siêu thị tiện lợi 24 giờ.

Nhớ tới anh bao giờ cũng có ý lấy từ trong bao thuốc lá của tôi ra một điếu để châm.

Thứ Bảy, 14 tháng 10, 2017

24 từ - từ 1

Từ mấu chốt thứ nhất - Dân dao.

Thời tiết hôm nay rất tốt, tự nhiên lại muốn kể về chuyện xưa của mình.

Thật ra cũng không tính là chuyện xưa.

Nào có nhiều chuyện xưa để nói vậy đâu.

Chẳng là vài năm trước lúc tôi làm chuyến đi Nam Kinh xem liveshow của Bức ca, cùng vô số người bên dưới la hét không biết xấu hổ, khàn giọng cùng họ gào lên "Tình yêu bất quá chỉ là cái rắm của đời, giày vò tôi và giày vò em*"

*Lời bài hát "Thiên Không Thành" của Lý Chí, nhấn vào đây để nghe thử.

Hôm đó lạnh lắm nhưng tôi lại nóng bừng hết cả người.

Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

[Mục lục] 24 từ mấu chốt

24 TỪ MẤU CHỐT

Tác giả: Không biết

Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, 1x1, niên hạ, muộn tao thụ, thụ truy công, hỗ sủng, HE.

Nguồn: Lâm Phong

CP: Quan Dịch Tiêu (tôi) x Mạc Kiệt (anh ấy)

Biên tập: Phùng Điệp

Tình trạng bản gốc: 24 chương - Hoàn

Tình trạng bản edit: Hoàn thành

VĂN ÁN
(Trích chương 2 - theo Phùng Điệp)

Anh cứ để trần nửa người trên như thế đứng trước mặt tôi, cúi người nhìn tôi, chẳng nói chẳng rằng.

Tôi hỏi anh làm gì đấy?

Anh ông nói gà bà nói vịt trả lời rằng Trần Ứng Giai sắp kết hôn rồi.

Tôi liếc mắt nhìn anh, vươn một ngón tay ra trước mặt anh, sau đó nói rằng: Em thẳng tắp, anh biết mà.

Anh cúi người xuống mặt không chút thay đổi thò tay bẻ cong ngón tay tôi, sau đó đáp lại tôi rằng: Em không thẳng.

MỤC LỤC:

























TOÀN VĂN HOÀN