Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

24 từ - từ 8 (Phần 2)

Từ mấu chốt thứ tám - Tinh thần và thể xác (Phần 2)

Hỏi xong câu này thì vẻ mặt anh lại lạnh xuống, tôi bất tri bất giác cảm thấy lời vừa nãy sai rồi.

Đã thấy anh đột nhiên đứng dậy cúi đầu nhìn tôi một hồi lâu, sau đó đột nhiên tách hai chân ra ngồi trên đùi tôi.

Tôi ngửa đầu nhìn anh, tuy rằng anh không nhẹ nhưng miễn cưỡng vẫn trong phạm vi tôi có thể thừa nhận, thế là không đẩy anh ra.

Anh ngồi trên đùi tôi cọ cọ, cúi đầu ấn một chuỗi hôn trên mặt tôi, một bàn tay sờ soạng bên trong quần áo, dừng ở chỗ quần, nhét tay vào, trực tiếp lướt qua quần dài và quần lót của tôi để chạm vào nơi tận cùng nhất.

Tôi bị anh làm cho lạnh run.

Tay anh ở trong quần niết niết đồ của tôi, tôi cảm giác như thể bản thân quên mất hô hấp rồi.

Chính anh ngồi trên đùi tôi mà hô hấp cũng khó khăn, bàn tay thì xoa bóp tao đủ dạng đồ của tôi.

Tôi cảm thấy đầu óc mình có hơi mờ mịt.

Đầu anh áp đến, liếm liếm lỗ tai tôi, tựa hồ có không khí ẩm ướt phun vào tai tôi, tôi nghe thấy anh nói như vầy: "Quan Dịch Tiêu, em lãnh đạm à?"

Tôi có chút không kịp phản ứng xem anh đang nói gì: "Hả?"

Anh nói: "Anh cứng muốn nổ tung rồi."

Bàn tay anh gãi gãi phần đỉnh, móng tay nhẹ nhàng vạch ra, cả người tôi run lên, xác thật cảm nhận được cảm giác muốn phát tiết dục vọng có thể coi là phô thiên cái địa.

Tôi nói: "Vào phòng."

Anh không để ý đến tôi, rút tay ra rồi tranh thủ cởi quần áo của mình ra, tôi thấy được thân thể trần trụi của anh, chợt gặp không khí thì người phát run hết cả, anh cúi đầu nhìn tôi: "Em hôn anh, được không?"

Tôi thò tay kéo đầu anh xuống, đầu lưỡi không chút trở ngại chui vào bên trong khoang miệng anh.

Tiếng hít thở của anh thật sự nặng nề, một trận lại một trận nóng rực phun vào mặt tôi.

Tôi chẳng có việc gì làm bèn cởi quần anh ra, cởi một hồi mà vẫn không được, tôi có chút khó chịu.

Anh lắc lắc đầu, để tôi rút từ trong miệng anh ra, anh hơi hơi đứng lên, sau đó cởi bỏ quần của mình, lúc ngồi trên đùi tôi tôi thấy rõ rằng anh đang cười.

Tôi hỏi anh: "Anh có lạnh không?"

Anh cười: "Anh nóng sắp nổ tung."

Tôi run run, sau đó thản nhiên nói: "Nhưng mà em rất lạnh."

Tôi thấy vẻ mặt của anh biến đổi mấy loại biểu tình, cuối cùng vẫn bò từ trên đùi tôi xuống, lúc tôi lách qua người anh đi vào trong phòng còn nghe thấy anh nhỏ giọng thì thầm: "Quan Dịch Tiêu, em đúng là lãnh đạm."

Tôi khẳng định là tôi không lãnh đạm, tôi chỉ cảm thấy rất lạnh thôi.

Hai chúng tôi tiến vào phòng, tôi bật điều hòa lên, thậm chí còn tĩnh tọa trên giường một hồi chờ phòng ấm lên, suốt cả một thời gian dài như vậy mà nửa người dưới của tôi vẫn cứng thẳng.

Đấy tôi đã bảo là tôi không phải lãnh đạm mà.

Đây phải gọi là có năng lực quản lý rất mạnh đối với tình dục.

Tôi đẩy Mạc Kiệt xuống giường, áp lên cơ thể anh, cúi đầu nhìn lồng ngực lõa lồ của anh một hồi lâu.

Hai đầu vú của anh run rẩy dưới ánh mắt của tôi, tôi đoán rằng anh có chút xấu hổ cho nên mới tìm chút đề tài hỏi tôi: "Không hạ thủ sao?" Anh nói, "Bởi vì là đàn ông."

Tôi thò tay niết niết một đầu vú anh, nghe thấy anh trầm thấp hừ một tiếng, tôi nghĩ bụng, nơi này của phụ nữ chắc là mềm mại vô cùng, giống như có thể tùy tiện niết trong tay nhào nặn xoa nắn, Mạc Kiệt thì vì muốn kiện thân cho nên nơi này cứng rắn, chỉ có cảm giác da dẻ trơn trượt.

Tôi xoa xoa lồng ngực anh, thấy anh mím môi, buông mắt, tôi cảm thấy thú vị: "Trước đó em không phải đã hạ thủ rồi còn gì?" Sau đó tôi hỏi anh, "Có bao không?"

Anh giương mắt nhìn tôi, "Anh có giấy chứng nhận sức khỏe, báo cáo kiểm tra sức khỏe ở trong vali, em mà cần thì anh có thể lấy ra cho em xem."

Tôi Ha một tiếng, thò tay cởi quần lót anh ra, dư quang thấy anh thò tay hình như muốn ngăn lại nhưng cuối cùng vẫn thu tay về.

Cho nên tôi trực tiếp lột quần lót anh xuống, thứ cứng rắn của anh thăm hỏi tôi, tôi sờ soạng đùi anh, áp cơ thể lên, mặt đối mặt anh, hỏi rằng: "Lần trước em làm anh, anh có cảm giác gì?"

Thấy anh chớp chớp mắt, ôm lấy lưng tôi, nhẹ giọng nói: "Đại khái là...." Anh nghĩ nghĩ, "Được đền bù mong muốn?"

Tôi khụ khụ: "Dù sao cũng là lần đầu tiên, tuy rằng kỹ xảo thủ dâm vô số thế nhưng không hề có kinh nghiệm thực chiến, cho nên lúc đó anh có khó chịu hay không?"

Tôi thấy anh ngẩn ra, sau đó cười đến độ con mắt cong lên: "Anh nào có cơ hội thể nghiệm khó chịu chứ?"

Tôi ra chiều sâu sắc cân nhắc lời anh nói, lườm anh: "Ý anh là em yếu sinh lí hay là chê đồ em nhỏ quá anh không cảm nhận được?"

Anh cười to ha ha ha, rướn người lên hôn khóe môi tôi, giọng nói trở nên vô cùng dịu dàng: "Anh thật sự vui vẻ cho nên không cảm nhận được cảm giác cơ thể."

"Loại thỏa mãn này vượt qua khỏi thỏa mãn thể xác."

Tôi thò tay xoa bóp mông anh, lấy keo bôi trơn từ tủ đầu giường xuống chen vào cơ thể anh, sau khi nhét được hai ngón tay vào thì tôi mới hỏi anh: "Vậy giờ anh phải cảm nhận thật kĩ vào, xem xem rốt cuộc là có cảm giác tốt không."

Tôi thấy trên trán anh có một tầng mồ hôi mỏng, anh cắn cắn môi, nhíu nhíu mày.

Tôi sít chặt yết hầu, khắc chế bản thân để chậm rãi mở rộng cho anh, cho đến khi anh khàn giọng hừ một tiếng: "Được rồi."

Tôi nâng chân anh lên, một phát vào lún cán.

Bên trong anh vừa chặt vừa nóng rực, như thế có vô số thứ bao bọc lấy tôi, cản tôi lại, tôi thử đẩy mấy cái, chậm rãi cảm thụ cảm giác chưa từng có ở lần trước.

Hai cái đùi anh vắt qua eo tôi run lên không ngừng, tôi ngẩng đầu nhìn anh, thấy đôi mắt anh mở to không chớp mắt nhìn tôi chằm chằm, cho đến khi đối diện với tầm mắt tôi, anh hơi hơi mím môi nói: "Có thể nhanh lên."

Tôi giật giật, thấy anh ngẩng đầu, há to miệng không kịp thở.

Tôi hỏi anh: "Thấy thế nào?"

Nghe anh áp lực rên rỉ, nhỏ giọng cười: "Nếu em có thể cúi đầu hôn anh một cái thì anh sẽ nói cho em biết rằng anh đang thấy tuyệt nhất từ trước đến nay."

Tôi lại gần hôn anh, rời khỏi môi tôi cái là hạ thân bắt đầu dùng lực động, hài lòng thấy anh mở lớn miệng hấp hấp hơi thở, tôi hỏi anh: "Vậy anh có biết em đang cảm thấy thế nào không?"

Anh hơi hơi há miệng, mắt lim dim, giống như đang tự hỏi.

Tôi nói: "Đại khái là một loại cảm giác vừa muốn bắn tinh vừa muốn sinh sống cùng anh."

Anh bắn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -