Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

Thượng tướng - Chương 25


25· Thăm nhà
Sau giờ tan tầm, ngài Trung tướng ngoan ngoãn theo chân Nguyên soái lên xe.

“Có lẽ tôi nên cầm theo chút quà.” Ngài Trung tướng nghiêm túc đề nghị. “Đến nhà người khác làm khách như thế này, bình thường hẳn sẽ mang theo quà chứ nhỉ?”

Aleck lắc đầu. “Không ngại, chỉ cần đến là được rồi.”

Angus: “...Aleck, tôi có hơi không hiểu ý của anh là gì.”

Aleck nở một nụ cười tươi rói —— Angus tự nhận đúng là mình bị loại tươi cười này dọa sợ nha: “Angus, cha tôi luôn rất muốn gặp cậu —— ông ấy với Andre có thể xem như là bạn già đã nhiều năm, cho nên đối với cậu luôn được Andre khen ngợi ông cũng rất tò mò, đến nỗi cả mẹ tôi.... ờm, bà ấy đơn giản là muốn tôi có thể kết giao nhiều bạn bè một chút.”

Angus: “...” Vậy rốt cục cuộc sống lúc trước của anh thất bại đến mức nào hả?

Aleck cuối cùng đành mở trí năng trong túi, ra lệnh: “Nói rõ ràng một chút.” S01 bất đắc dĩ: “Bà ấy rất cảm ơn cậu.”

Angus: “...Không có gì.”

Chỉ là cậu kết bạn với Aleck thôi mà (trên danh nghĩa là vậy nha), thế quái nào hình như bị hiểu lầm thành cậu dùng thân cứu vớt cuộc đời thảm hại độc thân hơn 300 năm của hắn nhỉ...

Aleck chăm chú nhìn biểu cảm rõ rành rành trên mặt Angus, dùng âm thanh trầm thấp mà từ tính nói: “Tôi cũng rất muốn cảm tạ cậu.”

Trái tim yếu ớt của Angus liền đập nhanh hai nhịp, cậu khẽ nghiêng đầu đi, cảm giác bản năng Omega bị đè nén nhiều năm sâu trong cơ thể bị chạm nhẹ một cái: “Có gì đâu mà phải cảm tạ? Chỉ là kết giao bạn bè thôi.”

Aleck tiếp tục lái xe, nhưng trên mặt luôn treo nụ cười sung sướng.

Nhà của hắn cách Quân bộ khá xa, nghe nói là vì cha hắn ở trong Quân bộ hơn nửa đời người, lúc sau khi về hưu thì cảm thấy cái chỗ Quân bộ này quá chướng mắt, liền dứt khoát dọn ra thật xa.

Đây là một khu nhà 2 tầng đơn giản không có quá nhiều trang trí, bao bọc trong một hoa viên lớn.
Aleck lái xe vào trước hoa viên thì dừng lại, đưa Angus cùng vào nhà.

Cửa vừa mở liền có thể ngửi thấy mùi hương của canh bí đỏ thơm ngọt nồng đậm từ sâu bên trong bay ra, Aleck liền gọi lớn: “Con đã về rồi.”

Âm thanh cửa bị đẩy ra, ngay sau đó là hình dáng của một phụ nữ mặc tạp dề đi tới, Angus không thể lập tức phân biệt được đây là nữ Beta hay Omega, nên dứt khoát mỉm cười chào đơn giản: “Chào dì, dì khỏe chứ ạ? Cháu là Angus.”

“Chào cháu, Angus. Dì là mẹ của Aleck.” Người phụ nữ mang vẻ mặt vui mừng bước đến, còn nhiệt tình lấy một đôi dép trong nhà từ tủ giày ra đưa cho Angus, “Thường xuyên được nghe Aleck nhắc tới cháu, dì với Rayne đã muốn gặp cháu từ lâu rồi.”

Chỉ tiếc tiền Nguyên soái Rayne được nói là “cũng rất muốn gặp Angus” không có ở nhà, mãi cho đến giờ ăn cơm mới thấy ông từ nhà bạn cũ về.

Bữa cơm nhà Aleck có thể nói là điển hình của “ăn cơm không nói chuyện”, Angus vốn đã có thói quen trong lúc ăn cơm có thể nói vài thứ để điều tiết không khí trên bàn, đột nhiên gặp trường hợp này, hơi có lỗi giác rằng “hình như người nhà Aleck cũng không phải muốn gặp mình nhiều như hắn ta nói”. Được rồi, chắc là mình nghĩ nhiều.

Sau bữa cơm chiều, mẹ của Aleck từ chối đề nghị giúp rửa chén bát của Angus, bắt ba “Alpha” bọn họ ra phòng khách ngồi xem TV.

Đối diện với màn hình TV LCD to vật trên tường là một bộ sofa đơn giản kê cùng với bàn trà nhỏ, phía trên bàn trà đặt một bộ cờ vua- thứ hẳn có lịch sử rất lâu đờ khiến ít người biết đến.

Sau khi Rayne ngồi xuống liền cầm lấy thưởng thước một quân cờ bằng thủy tinh đen, bắt đầu đánh giá Angus một lượt từ trên xuống dưới, lúc lâu sau mới thản nhiên mở miệng nói với người thanh niên lần đầu gặp mặt này: “Angus, cậu cũng được xem như là một người có danh tiếng tốt trong lớp thanh niên, cho nên ta luôn luôn muốn thử gặp cậu, nhìn xem cậu rốt cục là người như thế nào...”
Angus lễ phép tỏ vẻ khiêm tốn: “Thực ra cháu chỉ bình thường thôi, đều là mọi người khen ngợi quá mức.”

Những lời đây đều là nói theo những loại sách tâm lý, cậu còn có thể nghĩ được câu trả lời của lão Nguyên soái, kết quả là ông ta không mặn không nhạt, ngẩng đầu lên liếc cậu một cái: “Đúng, bọn họ nói quá rồi...”

Angus cảm thấy nụ cười mình treo trên mặt sắp đông đá rồi rớt xuống rồi, không hổ là cha của Aleck, mới tiếp xúc 5 phút đồng hồ đã đánh cậu mũ giáp tan tành, sắp không trụ nổi nữa rồi.

Rayne tiếp tục nói: “Hư danh, còn có tuổi trẻ đang khí thịnh luôn tự cho mình là đúng, đích xác sẽ có nhiều người thích loại người như cậu.”

Angus: “...Ha ha.” Cậu cảm thấy lời tiếp theo lão gia hỏa này nói chắc chắn không phải điều cậu thích nghe.

Qủa nhiên Rayne không cô phụ sự kỳ vọng của Angus, “Nhưng từ trước đến nay ta đều không thích loại người như vậy, bởi vì mấy tên nhóc con như thế đều là loại dễ chết trên chiến trường nhất. Cậu đến bây giờ vẫn sống, hẳn là chưa nếm qua mùi vị chiến trường hử?”

“Vậy thật đúng là đáng tiếc.” Ngữ khí Angus cứng rắn, “Tôi đã trải qua hơn mười chiến dịch rồi.”

“Cũng bởi vì có một vị Alpha đã lên chiến trường vài chục lần mà chưa chết.” Rayne vuốt quân Vua trên tay, ngay cả ánh mắt cũng không thèm liếc qua Angus, “Nhưng hiện tại.... vị Alpha kia cũng chết rồi.”

Angus sửng sốt, thân thể theo phản xạ gồng cứng lại, Alpha ông nhắc đến kia chắc chắn không phải ý chỉ Angus... Làm sao ông ta lại biết?! Chẳng rẽ ông ta muốn truy xét lại vụ M-704 kia sao?

Rayne đường nhiên biết trong đầu Angus hiện tại có hằng hà sa số những ý nghĩ đang vụt qua, Andre cũng từng đắc ý khoe khoang với ông vị hậu bối kế nhiệm có đầu óc linh hoạt đến mức nào,ông hơi tỏ vẻ khinh miệt, dõi mắt theo biểu cảm cứng đờ của Angus: “Người trẻ tuổi, cậu có biết chính mình muốn thứ gì không?” Quân Vua đen bóng bị kẹp gọn giữa hai ngón tay, “Cũng biết chính mình nên làm cái gì sao?”

Angus miễn cưỡng đưa đầu óc chú ý lại, cẩn thận trả lời: “Tôi cảm thấy... tôi hẳn là biết.”

“Vậy cậu có biết hai từ ‘số mệnh’ này viết như thế nào không?” Rayne ý ngoài lời nói, “Có đôi khi bất kể cậu cố gắng như thế nào, vẫn mệnh sẽ vẫn như cũ mà an bài cậu bước vào.”

Cổ họng Angus nghẹn lại, cậu lấy dũng khí ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào ánh mắt nhàn nhã thản nhiên của Rayne: “Nhưng, còn hơn bị vĩnh viễn giam cầm trong tù ngục, tôi càng hy vọng có thể hưởng qua cảm giác tự do mà không phải lo lắng về vận mệnh phía trước.”

“Cạch” một tiếng, quân Vua bị đặt mạnh lên bàn, lão Nguyên soái rốt cục cũng giương mắt lên nhìn Angus, “Vậy cứ làm theo con đường cậu đã lựa chọn đi... Aleck, hôm nay để cậu ta ở lại phòng con đi, nhớ rõ phải chiêu đãi tốt khách của nhà ta.”

Nhìn lão Nguyên soái chậm rãi đi lên lầu, Angus đơ mặt nhìn tên Aleck vẫn đang ngồi đàng hoàng một mực chuyên tâm xem tin tức kia, đặc biệt một lần muốn bóp chết hắn: “Aleck, anh biết bác trai đây là có ý gì không?”

Aleck lúc này mới quay bản mặt tỏ vẻ vô tội nhìn Angus: “Cha tôi á? Tôi cảm thấy ông ấy đặc biệt xem trọng cậu nha.”

Angus cười như bắt được vàng: “Ha ha, thì ra là vậy...”

Aleck: “...”

Đợi đến giờ đi ngủ mà vẫn thấy tên Aleck ngồi cạnh không có ư hử gì, Angus đành hỏi: “Chỗ tôi không có quy định giờ đóng cổng? Vì sao không để tôi về?”

“Chính mẹ nói là đã muộn như thế này rồi, ở bên ngoài cũng không an toàn.” Aleck đem một bộ chăn gối mới đến bỏ lên giường mình: “Cậu thấy đó, nhà tôi không có phòng cho khách, ghế sofa cũng không vừa để nằm ngủ...” Cho nên cậu cứ ngoan ngoãn cùng tôi nằm một giường là tốt nhất.

Angus: “Anh hay ngủ nude.”

Aleck quay lơ sang chỗ khác: “Nếu cậu không thích thói quen này, tối nay tôi có thể mặc thêm đồ ngủ.”

“Tôi không quen ngủ cùng người khác.”

“Cậu là quân nhân, không phải lúc còn ở cơ sở chung sinh hoạt thì cả đám nằm cùng một giường lớn sao?” Aleck nhìn Angus bằng ánh mắt kỳ quái, “Cậu cảm thấy lý do này nghe hợp lý không? Với lại, 2 chúng ta đều là Alpha, ngủ cùng nhau cũng đâu có gì lạ?”

Vì thế lúc lên giường Angus vẫn còn mặc áo sơ mi cùng quần lót.

Aleck nhìn áo sơ mi trên người Angus, đề nghị: “Áo sơ mi quá cứng, cậu như thế....”

Angus lật người, đưa lưng về phía Aleck: “Câm miệng, ngủ!!!”

Ngày hôm nay đủ loại việc linh tinh từ trên xuống dưới khiến Angus mệt mỏi cục kì, buổi chiều tranh thủ chợp mắt được một lát trên xe huyền phù cũng chả bõ thấm vào đâu, nên hiện tại cậu cực kì không có tâm trạng để nói cái gì với Aleck.

Aleck ai oán ngâm miệng lại, chờ đến khi tiếng hít thở của Angus trở nên đều đặn, hắn mới thử đưa tay khoát ngang hông Angus.

...

Sau đó tay bị người ta hất xuống: “Không ngủ tử tế, tôi đạp anh xuống đất bây giờ.”

Aleck thu tay lại, cũng xoay người về hướng khác.

—— Có lẽ, hắn nên đẩy lễ thụ huân của Angus lên trước?

Đồng sàng dị mộng, cụm từ này dùng để hình dung hai người bọn họ đêm qua cũng không quá sai chăng?

Sáng hôm sau, 2 người đồng thời dời giường, nhưng tinh thần thì không có vẻ tốt lắm.

Aleck cầm một bộ quần áo đưa cho Angus: “Đây là bộ lần trước cậu cho tôi mượn.”

Angus dùng khăn lau sạch bọt nước trên mặt, nhìn Aleck đứng sau mình qua gương: “Lần đó không phải anh không tắm sao?”

“Nhưng lúc sau có mượn dùng, đã giặt sạch rồi. Tôi quên nói với cậu sao?” Aleck liếc nhìn Angus đang súc miệng, đặt quần áo lên bệ, “Đúng rồi, tôi nghĩ  muốn đẩy nghi thức thụ huân của cậu lên trước.”

Angus nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác: “Không phải đã sắp xếp vào tháng 9 sao?”

“Hiện tại cậu đang là bầu bạn của hoàng tử Lewis, nếu thân phận của cậu quá thấp, sẽ không phù hợp.” Aleck bình tĩnh nói, “Dù sao dựa trên quy định của Đế quốc Divine các cậu sẽ phải cử hành hôn lễ chính thức. Tôi cũng không thể để cậu làm Đế quốc Divine mất mặt được...”

Angus giật mình: “Nghi thức cần chuẩn bị trong bao lâu?”

“Chắc khoảng 1 tháng.” Aleck nói, “Cho nên sau tháng sau thì cử hành đi.”



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -