Lễ thụ huân
của Trung tướng Angus được đẩy lên trước thời hạn, cũng phải là chuyện gì khiến
người ta quá ngạc nhiên.
Vốn lúc trước đã có người bất mãn vì nghi thức chuẩn bị quá dài, hiện tại xem như là cũng thuận theo ý dân.
Lewis lại đến văn phòng của Angus, nhưng lần này đến là có ý: “Quyền lợi của Nguyên soái các anh thật đúng là lớn nha, nếu là đế quốc của ta, cho dù là Hoàng đế ra mệnh lệnh cũng không thể điều động chuyện mất nhiều công sức như thế.”
“Cho nên Liên minh Eden mới có thể đối đầu cùng thể chế của Đế quốc Divine quý quốc.” Angus nhìn tin tình báo do cơ sở ngầm từ Đế quốc Divine truyền về, “Nếu như tháng sau tôi thuận lợi nhận chức, thì đại khái tới tháng 4 là có thể cử hành hôn lễ với cậu...”
“Như vậy thì tốt quá.” Lewis gật đầu, “Nếu đúng như cậu nói, vậy sau đó ta trở về đàm phán với bọn họ cũng sẽ dễ thở hơn.”
Lawrence cũng chân chó nói: “Với năng lực của điện dạ, tất nhiên sẽ thuyết phục được cả vũ trụ quỳ gối dưới chân ngài.”
Lewis nhíu mày lườm Lawrence một nhát, đột nhiên quay sang hỏi: “Angus, cậu có thủ hạ nào đáng tin cậy không?”
“Có”. Angus gật đầu: “Cậu cần một người liên lạc sao?”
“Ta muốn để Lawrence lại chỗ này.” Lewis cười đến vô hại, “Sau khi trở về không nhất định ta có thể liên lạc thường xuyên với cậu. Có hắn ở đây, cậu có thể tùy ý tham khảo ý kiến của hắn rồi hành động.”
“Việc này chắc cũng không cần.” Angus tỏ vẻ không được hài lòng lắm, “Chẳng lẽ điện hạ không thể hoàn toàn tín nhiệm tôi sao?”
“Không, ta đương nhiên tin tưởng cậu, Angus.” Lewis cười đến ý vị thâm trường, “Nhưng lựa chọn ở lại chỗ này, là đề nghị của hắn.”
Lawrence chăm chú nhìn Angus: “Đúng vậy, Trung tướng Angus, hơn nữa nếu tôi theo điện hạ trở về, những người đó sẽ không thể hoàn toàn bỏ mối nghi ngờ trong lòng, đến lúc đó...”
“Được rồi được rồi.” Angus cũng không muốn tiếp tục nghe gã ba hoa viện cớ, “Anh đồng ý ở lại, cũng có thể.” Rồi quay sang Lewis, “Tôi có thể để Lynda theo cậu, nhưng tôi không muốn cậu để lộ thân phận thực sự của tôi với cô ấy.”
“Đương nhiên rồi.” Lewis thỏa mãn cười, trao đổi ánh mắt với Lawrence.
Kino đã tìm được phương pháp ổn thỏa, chỉ cần đợi Angus lấy được quyền lợi phân chia từ Đế quốc Divine, là ông có thể phát động binh biến. Đến lúc đó vì có rắc rối của Liên minh Eden vướng tới, tự nhiên nội chính của Đế quốc sẽ buông lỏng, bằng suy nghĩ cùng thủ đoạn của Lewis, tất nhiên có thể nhanh chóng nắm được phần chính trị của Đế quốc, trở thành người kế vị....
Mọi chuyện cần thiết đều đã nằm trong tầm khống chế của cậu, ngoại trừ thân thể chính mình.
Không biết vì sao từ sau khi Nolan Chalan có được những tư liệu kia liền không liên lạc lại, cậu cũng không biết những tư liệu này có đáng tin cậy hay không, nhưng ngoại trừ tin tưởng những thứ này, cũng không còn lựa chọn nào khác.
Hiện tại cậu đã sửa đổi thói quen hằng ngày một chút, ưu tiên dùng các sản phẩm đậu sữa, giảm hấp thụ cenlulozo và thịt, mỗi ngày đều ngủ quá 10 tiếng... Được rồi, cái cuối cùng cậu không thể không theo, vì gần đây càng ngày tinh thần càng kém, phải dựa vào ngủ để bổ xung thể lực và tinh thần.
May mắn còn có Ian và Hargard vừa từ quân đội trở về hỗ trợ, bằng không có lẽ ngay cả công vụ thường nhật cậu cũng không giả quyết hết được, chứ đừng nói đến việc liên lạc với bên Lewis.
Lynda đúng như suy nghĩ của cậu, tiếp nhận mọi việc rất nhanh, hơn nữa cũng rất tích cực tham gia vào chuyện này —— Alpha nữ phần lớn rất giỏi phân tích đại cục, là những chính trị gia ưu tú trời sinh, Lynda cũng không phải ngoại lệ.
Nhưng thật ra tên quan cận vệ trung khuyển của Lewis để lại lại không quá an phận, tuy không gây ra chuyện lớn gì, nhưng luôn phá rối một ngày ba bữa ăn giữa Aleck và Angus —— Angus cảm thấy đại khái là do tên này vừa ý mình, cũng có thể Lewis phê chuẩn cho gã ở lại cũng vì đảm bảo hợp tác giữa đôi bên, phòng trường hợp vừa quay mặt đã bị Angus bán đứng cho Thái tử.
Angus đối với sự thật này có phản ứng là: Cũng tạm được, nếu bản thân thật sự bị thảm rơi xuống kết cục phải trở về thân phận Omega, thì cũng nên lo lắng chút việc tìm bạn lữ ở đâu đó xa xa, Đế quốc Divine chẳng hạn.
Vì thế Lawrence coi như là lốp dự phòng cũng không tồi.
Cứ như thế bất tri bất giác đã qua một tháng.
Sáng hôm nay khi tỉnh dậy, Angus đã cảm giác cả người là lạ.
Thân thể mềm nhũn không có lực, tốc độ máu chảy dường như cũng dồn dập hơn so với trước, nhịp tim đập cùng nhiệt độ cơ thể cũng không bình thường.
Cậu cảm thấy có vẻ mình bị bệnh rồi, nhưng hôm nay lại không phải là ngày có thể cáo bệnh được —— hôm nay là lễ thụ huân của cậu.
Dùng dục cự giám sát luôn mang theo kiểm tra đơn giản một chút, cho ra kết quả là sốt nhẹ, Angus liền uống hai viên thuốc cảm, kiên trì trèo lên xe huyền phù.
—— Ầy, vốn dĩ là Aleck muốn tới đón cậu, nhưng bị người bên Quân bộ quấn lấy chuẩn bị đủ điều.
“Angus, cậu không sao chứ?” Ian cau mày nhìn Angus, “Nhìn cậu không được tốt lắm.” Nhìn qua cứ như là bị bệnh, hơn nữa chất dẫn dụ Alpha trong cơ thể cũng đang dao động kịch liệt.
“Tớ không sao.” Angus lắc đầu, cho dù ngày hôm qua đi ngủ sớm cam đoan ngủ 12 tiếng, nhưng đầu óc cậu hiện tại vẫn thấy nặng trịch như muốn ngất đi, “Cơ thể tớ tớ tự biết, không có gì đâu.”
Ian nhíu mày, nhưng cũng không nói tiếp —— lúc Angus quyết định không nghe ý kiến người khác, thì có nói bao nhiêu cũng vô dụng.
Hội trường buổi lễ là sảnh chính của Nghị viện, các thời Nguyên soái, Thượng tướng trước đây cũng đều tổ chức ở trong này.
Lúc Angus được đưa tới, Aleck cùng Andre đều đã có mặt, chỉ chờ diễn viên chính tới là có thể bắt đầu nghi thức.
Tuy muốn trực tiếp hôn mê, nhưng Angus vẫn cảm giác được thân thể mình hôm nay không bình thường, không phải mấy chuyện như cảm mạo phát sốt có thể giải thích được.
Cậu lập tức chuẩn bị để yêu cầu Nguyên soái cho phép nghỉ dài hạn.
—— đương nhiên là sau khi lễ thụ huân kết thúc.
Vào phòng thay đồ đổi một thân quân phục theo nghi thức, Angus nhíu mày nhìn vệt đỏ ửng rõ ràng như ráng chiều trên gò má, cậu thực sự cảm thấy tình huống bây giờ... Được rồi, cũng chỉ có thể cầu mong là cảm mạo thông thường, còn hậu quả đáng sợ kia, căn bản cậu cũng không mong sẽ đoán trúng.
Bên ngoài đã có tiếng nhạc vang lên, nghe loáng thoáng có vẻ như Aleck đang đọc diễn văn của Nguyên soái, khoe khoanh khích lệ Thượng tướng sắp nhậm chức là cậu đây có bao nhiêu công lao vĩ đại.
Hargard đẩy cửa gào lên: “Angus, đến lúc lên sân khấu rồi!”
Angus đối với cậu ta cười gật đầu, thân hình thẳng tắp, tiêu sái rời khỏi phòng thay đồ bước lên sân khấu.
Hargard nhìn theo bóng lưng cao ngất của Angus, tự nhủ: “Cuối cùng Nguyên soái cũng dừng cái bài diễn văn khoe khoang công lao dài như cái sớ, thật không dễ a....” Anh ta nhăm mặt một cái, nghi hoặc nhìn phòng thay đồ không một bóng người, lẩm bẩm: “Có Omega vừa tới chỗ này hử?”
Bước ra khỏi cánh cửa kia, giẫm lên thảm nhung đỏ viền vàng hoa quý, Angus mặc một thân quân phục lam xám giương tay chào đúng theo nghi thức quân đội, tỏng ánh nhìn chăm chú của toàn sân khấu, bước về phía Aleck và Andre.
Andre quét mắt nhìn truyền thông ở bốn phía, đột nhiên cảm thấy nghi thức thụ huân làm hoành tráng như vậy là một sai lầm, ông hạ giọng hỏi người đứng bên cạnh: “Aleck, cậu xác định cần phải làm thế sao? Nếu Angus biết được, chắc chắn sẽ hận cậu thấu xương.”
“Tôi không làm như thế thì cậu ấy cũng không trụ được bao lâu nữa.” Khóe miệng Aleck hơi nhếch lên, nhưng ý thức được xung quanh có vô số camera đang chĩa về phía mình liền nhanh chóng hạ xuống, “Ông cũng biết, nếu theo đúng như tập tài liệu kia, thì chỉ nhiều nhất 1 tháng nữa cậu ấy sẽ hoàn toàn trở lại thành Omega.”
“Cho nên cậu mới đẩy lễ thụ huân lên trước thời hạn?” Andre thở dài, càng thêm đồng tình với người mình vô cùng vừa ý kia, “Tôi còn tưởng cậu sẽ mong cậu ấy đứng ở địa vị thấp một chút, khi cậu muốn đem về nhà cũng dễ dàng hơn.”
“Vì sao phải để cậu ấy ở vị trí thấp?” Aleck cũng không thèm cúi đầu, chăm chú chìn thẳng Angus,
“Vô luận nói như thế nào, địa vị này đều là do chính năng lực cậu ấy đạt được, tôi sẽ không vì ích kỷ cá nhân mà hạ thấp một người lính xuất sắc... Hơn nữa, cái tôi chờ không phải là một Omega hằng ngày ở nhà đợi tôi về, mà là một người có thể cùng sóng vai với tôi trên chiến trường.” Nếu không hắn đã sớm tìm được bầu bạn rồi, cần gì phải độc thân đến tận bây giờ?
Andre vội bình luận một câu —— bởi vì Angus đã sắp đi tới chỗ bọn họ —— ngắn gọi chuẩn xác: “Suy nghĩ của kẻ điên.”
Aleck dường như không nghe thấy câu này của Andre, dựa theo trình tự nghi thức, từng bước từng bước tiến đến đón Angus, nói lớn: “Trung tướng Angus!”
Angus lập tức đứng nghiêm: “Có!”
Aleck ra lệnh: “Quỳ xuống!”
Đây là truyền thống theo võ thuật cổ xưa, người nhận thụ huân lấy tư thế hạ thấp bản thân để nói lên mấy lời hứa hẹn quyết tâm bảo vệ Liên minh gì gì đó —— đối với người nhoài đứng xem có lẽ chỉ đơn giản là hình thức, nhưng đối với mỗi quân nhân là đại diện cho lời hứa từ linh hồn mỗi người.
Chân phải Angus lui nửa bước, nhanh chóng quỳ xuống, động tác tiêu chuẩn mà đẹp đẽ, quanh quẩn trong khán phòng rộng lớn chỉ có mỗi tiếng quần áo của cậu cọ xát, không vang lên nửa tiếng dư thừa khác.
Aleck đứng ngay ngắn trước mặt Angus, từ trên cao nhìn xuống, giọng nói mạnh mẽ, mỗi câu mỗi chữ đều như đá tảng nện vào lòng mỗi người ở đây: “Ngày hôm nay, ta đem quân hàm Thượng tướng quân Liên minh trao cho cậu cùng với vô hạn vinh quang và trách nhiệm, cậu có gánh vác được kỳ vọng của mỗi người dân thuộc Liên minh hay không? Cậu có gánh vác được trách nhiệm bảo vệ sự hòa bình của Liên minh hay không?”
Giọng nói của Angus cũng vang lên mạnh mẽ không kém: “Sẵn sàng!”
“Trả lời ta một lần nữa!!!” Thanh âm của Aleck nâng cao một bậc, gầm lên: “Cậu có thể hay không?”
Angus quát:
"Tôi sẵn sàng ——!"
Aleck thỏa mãn gật đầu, vẻ mặt kiên nghị: “Ta hy vọng cậu có thể giữ vững được lời hứa của mình, dùng tính mạng và linh hồn của mình để bảo vệ tổ quốc, đến chết không từ.”
“Rõ!” Angus nhìn lên Aleck, đột nhiên có cảm giác được thật ra Aleck cũng là một nam nhân nghiêm túc đáng ngưỡng mộ..... ...... Hình như cậu thực sự bước vào kỳ phát tình của Omega rồi, hiện tại nhìn ai cũng thấy bị cuốn hút (!?)
Andure đi tới, lấy hai mảng quân hàm đại biểu cho thân phận Thượng tướng trên vai xuống, trân trọng trao lại cho Angus: “Angus, tôi hy vọng cậu sẽ luôn luôn đi đúng con đường mình cần phải đi, không được cô phụ sự kỳ vọng của ta, càng không được phép cô phụ quân hàm trên vai cậu.”
Angus cao giọng trả lời: “Rõ! Tôi chắc chắn sẽ không để ngài phải thất vọng!”
Aleck tiếp tục mở miệng: “Thượng tướng Angus!”
Angus cố gắng không để giọng mình lộ nửa điểm yếu đuối: “Có!”
"Đứng dậy!"
"Lùi về phía sau 3 bước, bước!"
Angus lùi lại đối mặt với vô vàng ánh mắt, tim trong lồng ngực rung lên như trống, có cảm giác đã chạm tới da thịt.
"Cúi chào!"
Angus nghe được âm thanh quần áo cọ xát khi cậu giơ tay, tim đập, cơ thể... đều như bị giọng nói của Aleck thao túng, không thể tự chủ răm rắp tuân theo từng mệnh lệnh, linh hồn trở nên tách biệt, cái gì cũng không thể điều khiển được.
Bỗng nhiên cậu nghĩ muốn bỏ qua tất cả cách loại an bài cùng tính toán, tâm kế cùng thủ đoạn, thành thật nghe theo mỗi mệnh lệnh của Aleck, vĩnh viễn tuân theo...
Mẹ nó! Angus mày tỉnh lại cho tao! Mày bây giờ là Omega đang phát tình, không phải cái loại tình yêu trai gái mơ mộng đó!
Angus mạnh mẽ tỉnh táo lại, cố gắng duy trì vẻ trấn định, sau khi hoàn thành nghi thức thụ huân, liền đứng ra phía sau Aleck, bên cạnh Andre.
Andre nhìn thoáng qua tinh thần cùng trạng thái thân thể Angus, lo lắng hỏi: “Angus, cậu không thoải mái chỗ nào hả?”
“Chắc là cần nghỉ ngơi một thời gian.” Angus cố gắng mỉm cười chuyên nghiệp, “Có lẽ tôi nên lập tức xin Nguyên soái một kỳ nghỉ phép dài hạn...”
Andre bỗng nhiên nhửi thấy một tia chất dẫn dụ của một Omega xa lạ, ông bất khả tư nghị nhìn Angus —— nhưng dường như đối phương đã không còn sức lực để đi quan tâm đến vẻ mặt những người xung quanh: “Angus, cậu... hiện tại cứ đi nghỉ trước đi, còn về phía Aleck, tôi sẽ chuyển lời.”
Angus cảm
kích gật đầu với ông, sau đó lùi về phía hậu trường.
Cậu từ chối ý tốt đưa về của Ina, gọi cho Lawrence: “Lawrence, mau đưa tôi trở về.”
Lawrence đã sớm biết cậu là Omega, ngửi được hương vị Omega trên người đối phương liền biết là kỳ động dục của Angus đã tới... Gã lộ ea một nụ cười mười phần sung sướng: “Đã biết.”
Andre vừa mới cùng Aleck nói một tiếng, muốn đến hậu trường xem thử tình huống hiện tại của Angus, lại thấy phía xa Angus đang được tên quan cận vệ kia đem đi... Ônng lập tức xông tới hội trường, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt cùng vẻ mặt kinh ngạc của những người bên dưới, lôi Aleck ra ngoài: “Trước tiên cậu bỏ kế hoạch tuyên bố cái gì gì kia đi, mau đi theo Angus—— cậu ta bị Quan cận vệ của Hoàng tử Lewis mang đi rồi!”
Aleck lập tức
bỏ tay Andre xông ra ngoài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -