Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2017

Thượng tướng - Chương 31



☆, Ông chồng tốt


Kino thản nhiên nghe Angus đơn giản giải thích vì sao cậu từ Alpha đột nhiên biến thành Omega, rũ mắt: “Cậu cảm thấy lấy lý do như thế tôi sẽ tin sao?”

Angus mỉm cười, trấn định tự nhiên: “Bất kể có phải do tác dụng của thuốc hay không, hiện tại tôi cũng đã trở thành một Omega, không phải sao? Chuyện lý do này, mặc kệ thật giả, có vẫn tốt hơn không.”

Kino nhìn cậu trông chốc lát, sau đó nhấc cái bình trà nghe nói ra rất rất cổ trên bàn, châm thêm trà cho Angus: “…Nói cũng phải.”

“Không biết trong khoảng thời gian tôi vắng mặt này, tình trạng thân thể tiền bối như thế nào?” Angus thức thời chuyển đề tài, “Lại nói Aleck cũng vắng mặt, một số chuyện xử lý sẽ dễ dàng hơn phải không?”

“Aleck vắng, nhưng vẫn còn cha hắn.” Kino cười lạnh, “Cậu gặp qua lão gia hỏa kia rồi chứ? Lão già có thể hy sinh hết thảy vì Liên minh… Nếu có người dám động thủ với Liên minh, ông ta có thể bất chấp hết thảy, kể cả con ruột của mình.”

“Tôi cũng không tính ỷ lại vào Aleck.” Angus nâng chung trà, tinh thế thưởng thức hương hồng trà thoang thoảng, “Chuyện giữa tôi và hắn, không hề liên quan gì đến cha hắn —— xét tù mặt nào cũng đều như thế cả.”

“Ta chỉ muốn biến Liên minh này thành một ao nước lọn, bởi vì ta muốn Margaret cả đời đều nhớ kĩ ta,” Kino hơi tò mò, “Vậy cậu làm chuyện này, là vì cái gì?”

“Tôi muốn quyền lực a.” Anguss vô cùng hờ hững nói, “Là nam nhân đều khát vọng quyền lực? Đây không phải chuyện rất bình thường sao?”

“Người trẻ tuổi cũng không cần phải nói dối,” Kino không hài lòng với câu trả lời của Angus, ông dùng ngón tay gõ nhịp lên mặt bàn, “Nếu một người nói ra quá nhiều lời dối trá, thì sau đó ắn có nói thật cũng không ai tin.”

“Lý do nhiều hơn nữa thì cuối cùng cái đạt được vẫn là quyền lực, không phải sao?” Anguss buông chén trà xuống, “Ngồi trong này thảo luận chuyện vì sao tôi lại muốn giúp ông, không bằng tính xem bước tiếp theo của kế hoạch —— tỉ như khi nào thì gọi Thượng tướng Hamilton Hyde kia từ tinh hệ xa xôi trở về, hoặc nên dùng phương pháp gì để khiến quan hệ tín nhiệm giữa hắn và Liên minh Ngân hà chuyển sang cho ông.”

“Liên minh Ngân hà bên kia, cậu cũng không cần quan tâm quá nhiều đến, chỉ cần cậu dùng quyền lợi xử lý tốt sự vụ bên Đế quốc Divine là tôi hài lòng rồi…”

Kino dùng ánh mắt dành cho thiếu niên không kiểu sự đời để nhìn Angus, “Bên Rennes thì sao?”

Angus thành thật gật đầu: “Uy hiếp tôi một chút, nhưng đã xong rồi.”

“Ta thấy gã uy hiếp cậu là giả, nuốn xem chất dẫn dụ của cậu dã hoàn toàn trở thành Omega chưa mới là thật,” Kino chỉ ra, “Sau đó thuận tiện dạo quanh Quân bộ một vòng xem cậu xử lý vấn đề thân phận như thế nào… Còn nhân tiện nhắc nhở lũ không có đầu óc rằng kể cả khi Aleck không xuất hiện thì vẫn còn ông ta.”

Angus giống như vừa nghe được một câu chuyện cười, cười nhạt một tiếng: “Ông ta lo lắng tôi cầm quyền lớn trong tay liền bắt tay với ông hạ bệ Hamilton Hyde, giết Aleck sao?”

“Cậu không cần tự cho mình là đúng, nhóc con.” Kino rót đầy chén trà của Angus, “Cậu sớm muộn gì cũng sẽ trả giá vì nó.”

“Tôi chỉ tự tin vào năng lực của mình thôi. Hơn nữa, năng lực của tôi đích xác rất mạnh mẽ.” Anguss nhếch môi, “Ông xem, chính ông vốn đã chết tâm, không phải bị tôi thuyết phục được sao?”

Kino chỉ cười không nói.

“Lão gia.” Quản gia của Kino mở của thư phòng, cung kính nói, “Nguyên soai Quân bộ ngài Aleck tới thăm.”

Kino liếc Angus thấy cậu mặt không đổi sắc tiếp tục uống trà, liền nói: “Mời cậu ta vào đi.”

Lúc Aleck tiến vào, mặt Angus vẫn không thay đổi như cũ —— ngay cả biểu cảm chán ghét cũng lười bày ra, khiến hắn cảm giác mình thất bại cực kì: “Kino, tôi tới để đón Angus về nhà.”

Angus rốt cục cũng ném cho hắn một ánh nhìn tóe lửa.

Tuyệt vời, còn chưa đến mức coi mình như không tồn tại… Aleck thở dài nhẹ nhõm trong lòng, sau đó tiếp tục chủ đề: “Cậu ấy đã là Omega của tôi, Kino ông không biết sao?”

Kino cười cười: “Xem ra ta đoán đúng rồi.”

Angus cố giấu đi biểu tình tức giận trện mặt, mỉm cười nói với Kino: “Nếu tiền bối ngài còn có khác cần tiếp, vậy tôi cũng không dám tiếp tục quấy rầy nữa…”

Aleck vội vàng gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, chúng ta về nhà thôi.”

Về nhà… Angus thiếu chút nữa vơ lấy ấm trà trên bàn để nện vào đầu Aleck: “… Hôm khác tôi lại ghé thăm.”

Kino bày ra vẻ mặt hiền từ hòa ái gật đầu: “Chỗ này của ta sẽ luôn mở rộng của chào đón cậu.”

Angus gật đầu với Kino, rồi đứng dậy dời khỏi phòng —— hoàn toàn ngó lơ Aleck.

Kino quay lại nhìn thẳng Aleck người mà sau khi Angus vừa rời khỏi liền đổi về trạng thái bình thường: “Ta còn tưởng đầu óc cậu đã thực sự thoái hóa.”

“Chỉ là Angus thích thấy dáng vẻ ngu ngốc của ta hơn mà thôi.” Aleck đối với việc này tỏ vẻ vô cùng áp lực, muốn lấy lòng người yêu thực không dễ dàng a~

“Người trẻ tuổi quả nhiên có nhiều chuyện thú vị…” Kino chỉ vào bình trà bảo bối của mình, hỏi Aleck, “Có cần pha thêm hồng trà không?’

“Hồng trà thì không cần.” Aleck lắc đầu, “Angus tới tìm ông là có chuyện gì?”

“Cậu ta muốn gọi Hamilton về, nhưng lại không muốn nói chuyện này với cậu…” Kino nói với vẻ bất đắc dĩ, “Cậu đừng lấy làm lạ vì sao Angus lại không muốn nói với cậu, nếu là bất kì ai, sau khi bị cậu đối đãi như vậy, tất nhiên sẽ không muốn thấy mặt cậu.”

Aleck đen mặt lại: “Ông quản thật lắm chuyện.”

“Nhưng ta giống như Andre đã xem Angus như là con của mình.” Kino mỉm cười nói, “Nếu Angus bị cậu bắt nạt, chắc chắn hai người bọn ta sẽ tìm cậu hỏi tội.”

“Ông cứ quản chuyện của mình trước là được rồi,” Aleck cởi mũ quân đọi, xoay người muốn đi ra ngoài, “Đừng để cho Margaret biết được gần đây ông muốn làm cái gì, nếu không hậu quả ông tự gánh lấy.”

Hắn cật lực trấn định bước ra khỏi cửa nhà Kino, kết quả thấy Angus đang mở cửa xe huyền phù của hắn muốn phóng đi liền vội vã chạy theo: “Angus em chờ một chút, chúng ta…”

Ngài Nguyên soái bỏ qua mặt mũi đuổi theo Angus (trên xe của hắn) gần nửa phút, Angus rốt cục không chịu nổi loại mất mặt này mới chịu dừng xe.

Vì thế ngài Nguyên soái mang theo vẻ mặt biết ơn bò lên xe.

Dọc đường đi lại càng không dám ư hử một tiếng nào.

Đừng nhìn hắn trong mắt người khác khốc soái cuồng bá khí, chỉ cần đứng trước mặt Angus liền mất sạch anh minh uy phong trí dũng song toàn, tự động biến thành một thiếu niên mới biết yêu IQ thấp tẹt.

—— Ai bảo vợ hắn thích kiểu như vậy.

—— Ài, nếu xưng hô này bị vợ hắn nghe được, kiểu gì cũng chết mất xác.

Sau khi Angus về đến nhà, cậu thoáng nhìn qua cái cửa bị Aleck bạo lực đạp văng hiện giờ bình yên vô sự ngự ở đó, thản nhiên nhấc chân…

Không đá văng vửa thêm lần nữa.

Sau đó thành thật dùng hệ thống kiểm tra dấu vân tay, còn không quên lẩm bẩm bào chữa: “Thật là một cái thân thể vô dụng.”

Aleck đứng ở ngoài cửa: “…Kì thật anh vừa đổi thành cửa theo cấp độ phòng nghiêm cứu cơ mật, cả anh dũng không đạp nổi.”

Angus đứng ở của rốt cục cũng quay đầu nhìn hắn một cái: “Anh nói thật?”

Aleck gật đầu: "Thật 100%."

Sau đó Angus thản nhiên đóng cửa cái “rầm”.

Aleck ngoài cửa: “…”.

Angus thỏa mãn xoay người, sau đó nhìn thấy bộ sofa bày trong phòng khách.

Chú thích —— đây chính là cái sofa Aleck từng ngủ qua một đêm.

Angus bước qua, thử chút —— tuy rằng bây giờ sức không bằng lúc trước dễ như nâng trứng, nhưng vách được nó lên cũng không phải không làm được.

“Angus…” Aleck vừa mới cẩn thận đẩy cửa vào (lúc hắn đổi cửa đương nhiên có lưu cả vân tay mình vào rồi) thì bị cái ghế sofa Angus đang lôi về phía hành lang chặn ngang, “Angus à…”

Angus không nói một lời ném cái ghế ra ngoài cửa sổ, xoay người, đóng cửa

Aleck dường như trong chớp mắt thấy trên cánh cửa lập lòe dòng chữ “Không đến kì đông dục miễn làm phiền”.

Sau khi Angus vào phòng ngủ, phát hiện nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ, grap trải giường đã được đổi, ngay cả chăn mền cũng là đồ mới.

Cậu trực tiếp đổ người xuống giường, chuẩn bị ngủ.

Ném giường ra ngoài luôn? Không cần thiết, hơn nữa cậu cũng chả đủ sức.

Aleck bây giờ đang say mê cậu, nếu tỏ vẻ bình thường, thì quá đáng nghi, ngược lại không tốt.

Angus vốn định tính toán lại một lần những chuyện trong hôm hay để sáng mai hoàn thành nốt, kết quả lại vì quá mức mệt mỏi, cậu mới nhớ ra lúc lão Nguyên soái tìm đến, chưa kịp cẩn thận cân nhắc nguyên nhân sâu sa của việc này đã ngủ quên lúc nào.

Bởi vì vẫn trăn trở vài chuyện, nên lần nghỉ ngơi này cũng không hoàn toàn thả lỏng.

Lúc Aleck rón rét đột nhập phòng ngủ, liền thấy dáng vẻ ngủ của Angus như vậy.

Hắn nhất thời đau lòng không muốn phá vỡ, trong lòng nghĩ tới việc gần đây cha mình có làm quá phận cần nói chuyện, một giây sau lại nghĩ nếu bây giờ giúp Angus tắm rửa chắc cậu cũng không thể tỉnh dậy… Tiện thể hồi tưởng lại bộ dạng thuận theo của Angus lần trước giúp em ấy tắm.

Lúc lấy lại tinh thần, hắn đã lột sạch sẽ Angus.

Aleck cố gắng đè dây thần kinh háo sắc của mình xuống, sau đó thấy vẻ mặt mệt mỏi của Angus, yên lặng đến phòng tắm xả nước.

Thử kĩ độ ấm của nước, hắn thành thật giúp Angus tẩy rửa sơ qua, chính là ăn có chút đậu hũ … Được rồi, chắc có vẻ không chỉ là một chút.

Sau đó cung kính đưa vợ về tận giường, giém kĩ mép chăn, chính mình mới vọt vào phòng tắm qua loa bằng nước lạnh mới dám trở về ngủ.

—— chắc chắn mình sắp đạt được danh hiệu ‘Ông chồng tốt nhất Liên minh’ rồi. 
 (╥﹏╥)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -