Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015
Thượng tướng - Chương 16
☆, Tìm kiếm
Angus có thói quen rèn luyện thân thể lúc sáng sớm, lúc cậu bước vào phòng thiết bị, Aleck vẫn còn đang ngủ, chờ cậu đi ra, hắn đã mặc một thân quân trang tử tế —— rõ ràng là lấy trong tủ quần áo Angus —— đứng trong phòng bếp rán trứng gà.
“Tự tiện lấy quần áo của cậu, thực xin lỗi.” Aleck thấy Angus đi ra, liền ngẩng đầu kèm vẻ mặt chân thành mà nói, “Nhưng tôi nghĩ đại khái cậu cũng không thích tôi lõa thể đi loanh quanh trong phòng, nên cũng chỉ đành làm vậy.”
Angus tự an ủi mình, không sao, quần áo này nhất định phải bỏ: “Anh mặc cùng số với tôi?”
“Đúng vậy.” Trước tiên Aleck đem trứng gà xúc lên đĩa, rồi bỏ thêm mooujt quả nữa vào tỏng nồi, “Cậu mặc quần áo hơi lớn hơn cỡ chuẩn đúng không? Trước kia nhìn cậu khoàn toàn không nghĩ cậu lại mặc số 7, toàn nghĩ cậu mặc cỡ 5.”
Lò nướng bánh mì “Tinh” một tiếng, đẩy phần bánh mì đã nước xong ra, Angus cầm lấy miếng bánh: “Tây chân tôi hơi dài, nếu mặc số 5 thì ống tay áo với ống quần hơi thiếu.”
Hai người lại nói thêm vài câu, rồi vui vẻ bày phần bữa sáng coi như phong phú lên bàn ăn.
Aleck nhìn bữa sáng mình tự tay làm, bỗng nhiên cảm thán: “Cũng đã lâu rồi tôi không cùng người khác ăn điểm tâm… Sau lúc tôi nhập ngũ thì luôn ở trong Quân đội, sau được điều đến Quân bộ thì mỗi ngày đều vội vội vàng vàng…. Lần cuối cùng ăn điểm tâm cùng gia nhân tôi đã nhớ không rõ là khi nào rồi.”
Angus rót cho hắn một chén sữa đầy: “Bình thường ở nhà anh không ăn cùng cha mẹ anh sao?”
“Đa phần thời gian bọn họ không ở nhà, cùng đi du lịch khắp chốn, có ngẫu nhiên về nhà thì tôi cũng không dám về ăn cơm…” Aleck mặt không đổi sắc oán giận, “Bởi vì bọn họ vừa thấy tôi là sẽ lải nhải sao tôi già vậy rồi vẫn chưa lấy vợ.”
—— Hoàn toàn một bộ dạng thật đáng thương, hình như hắn đã quên ngày hôm qua vừa nói về việc cha mẹ hắn đã về hưu.
“Là vậy à.” Angus vô cùng tự nhiên nói tiếp đề tài này, “Tôi là cô nhi, lớn lên trong trại trẻ mồ côi ở tinh vân-tinh cầu số 13, khi còn bé thì cảm thấy viện cô nhi của mình bình thường, lớn lên mới biết cả cả tinh cầu chri có một nơi này là duy nhất thu dụng Omega. Khi đó ăn cơm nhón Omega đều luôn được ngồi riêng, Alpha với Beta thì được ngồi cùng ban. Mỗi ngày mỗi sáng là bắt đầu cãi nhau, cãi cho đến tận tối vẫn chưa dừng lại… Thực hoài niệm khoảng thời gian kia…”
Aleck nhân cơ hội nói lời khách sáo: “Bàn Omega chắc rất yên lặng nhỉ?”
Angus hiện tại tỉnh táo, đương nhiên sẽ không nhảy vào cái bẫy này: “Ai biết được, nhưng chắc không ầm ĩ như bên chúng tôi.”
Hai ăn xong cơm, Aleck liền lái xe đưa Angus tới Quân bộ —— hắn còn muốn về nhà đổi lại quần áo.
Angus vừa đẩy cửa phòng làm việc liền thấy Ian với Hargard mặ mày suy sụp ngồi đó: “Hai người các cậu… hôm nay không có chuyện gì làm sao?”
Ian lấy tay bưng kín mặt: “Angus, đêm qua chúng tớ…”
Angus biết rõ còn hỏi: “Các cậu làm sao vậy?”
Hargard đập đầu vào bàn: “Ian, cầu cậu đó, đừng nói gì nữa…. Việc này thật đáng sợ….”
Angus ngồi vào trước bàn làm việc của mình: “Hai người các cậu ngày không qua uống rượu, hành vi tuy rằng đích thật …. Bừa bãi, nhưng đối với Alpha mà nóii thì cũng không đáng so đo chút nào đi?”
Lynda giơ tây: “Cái kia, cho tui hỏi một câu?”
AhHargard vẻ mặt tiều tụy: “Cô nói đi.”
“Hai người các anh….” Lynda cùng ánh mắt hoảng sợ soi sét bọn họ, “Ngày hôm qua say rượu loạn tính sao?”
Ian: "..."
Hargard : "..."
Angus: "... Phốc."
Lynda truy vấn: “Hai người các anh, là ai thượng ai?”
Ian gian nam giải thích: “Không, chúng tôi không có… ầy , cái kia như cô nói… Tôi có Omega rồi!”
Angus cố nhịn cười giải thích: “Ngày hôm qua hai bọn họ mời tôi đi uống rượu, tôi đưa Aleck đi cùng.”
Lynda quả nhiên hiểu ngay tắp lự,cô đồng tình nhìn hai tên Alpha đang ủ rũ kia: “Hai người các anh chết là đúng, tuyệt không oán thán.”
Nói giỡn một lát, thật vất vả mới khiến hai người kia khôi phục tình trạng bình thường, Angus quyết định đem suy nghĩ của mình nói ra.
Ian cau mày nói: “Tìm kiếm ở khu rác thải số 6 cũng là một biện pháp… Chính là trước đây tớ cũng đã đi dò thử, nơi đó có một khu vực từ trường rất đặc biết… Nhất định có ẩn số.”
“Tớ không phải muổn tra rõ khu số 6 đó, như vậy vừa khó khăn vừa cố sức.” Angus điểm nhẹ quang não, đưa hình chiếu 3D cỉa tinh cầu số 1 cùng các vộ tinh theo dõi, sau đó phóng đại một khu vực đại biểu khu rác thải số 6, “Cậu xem, khu rác thải số 6 là một khu hữu hạn không hoàn toàn bị vệ tinh bao phủ, kết hợp với vị trí là Liệt Hỏa bị vứt đi, đối phương chỉ có thể chọn mấy lộ trình như vậy —— mới tránh được khu vực từ trường đặc biệt kia.”
“Vậy cậu đi chỗ đó có thu hoạch gì không?” Hargard nhìn lên những đường nối ngoằn ngoèo đan xen trên bản đồ, có chút hoa mắt: “Nhưng những chỗ cần tìm họ đều đã điều tra qua.”
Angus mỉm cười: “Tôi nhớ chỗ đó có một gian công xưởng bỏ đi, chỗ đó khẳng định các cậu chưa tới…”
“Chỗ đó là cấm địa quân sự…”
“Chính là cấm địa mới dễ giấu người, cậu xem, chúng ta hành động y hệt như bọn hắn nghĩ, chưa từng kiểm tra chỗ đó.” Angus mở phần tư liệu về gian công xưởng quân sự kia, “Hơn nữa, chỗ đó chắc không chỉ là một gian công xưởng bình thường nhỉ?”
Chỗ đó đích xác không phải.
A01 tận chức báo cáo về xưởng công nghiệp bỏ hoang kia: “Xưởng công nghiệp quân sự KS93476-82,nằm ở khu rác thải số 6,trước khi bỏ đi từng chuyên sản xuất khớp nối cơ giáp và pháo năng lượng. Vị trí dưới xưởng công nghiệp kia là cơ sở nghiên cứu của Quân bộ, số hiệu M-704, người phụ trách là Quân bộ Thượng úy Nogue Chalan, chủ yếu nghiên cứu về kích tích tương quan của Alpha và Omega, thành quả nghiên cứu nổi bật là thuốc ngụy trang chất dẫn dụ Alpha cho Omega…”
Aleck nhìn báo cáo về việc tự điều tra của Angus, yên lặng nhắn hỏi ý kiến ai đó.
Thượng tướng Andre đã lâu không xuất hiện trong Quân bộ bày ra vẻ mặt kỳ quái nhìn Angus: “Nguyên soái, cậu đã… đồng ý cho cậu ta tới phòng thí nghiệm đó sao?”
Aleck gập tập tài liệu trên bàn lại, để sang một bên: “Chỗ đó đã không còn thứ gì, không phải ông rõ ràng nhất sao?”
“Vậy cậu gọi tôi trở lại đây là để nói cho tôi biết đã tìm được một người thành công sử dụng được loại thuốc kia?” Andre thở dài, “Tôi nghĩ bây giờ cái cậu nên chú ý hơn cả là người kia có ý định muốn giết cậu.”
“Là ai muốn mạng tôi, trong lòng tôi đại khái đã đoán được.” Aleck thản thiên nói, “Có lẽ bọn họ đã quá già rồi, già đến mù mờ không nhìn rõ được nặng nhẹ… Nếu là vậy, muốn loại bỏ bọn họ quá dễ dàng. Tôi gọi ông tới, là vì chuyện sở nghiên cứu số M-704.”
“Cậu muốn hủy chỗ đó?”
Aleck đưa qua một tập tài liệu rất dày: “Không, tôi muốn ông giúp tôi đặt những thứ này vào trong đó… Uhm, giấu kỹ một chút, tốt nhất nên ngụy trang kiểu như nhân viên nghiên cứu vô tình để quên.”
Andre mở vtaajp tài liệu lướt qua một chút, sau đó mang vẻ mặt bối rối khép lại: “Cậu xem trọng Angus?”
Aleck gật đầu, không hề áp lực trả lời: “Ừm, vừa mới coi trọng được vài ngày.”
Andre: “… Tôi sẽ chuẩn bị tang lễ cho cậu.”
Ông hiểu rất rõ người kế nhiệm mình kia, nếu không phải Aleck chưa bao giờ nói dối, ông căn bản sẽ không thể tưởng tượng được người so với đại bộ phận Alpha trong Quân bộ thì thể năng kém hơn một chút với việc về chỉ số chất dẫn dụ thấp còn những thứ khác hoàn toàn trội hơn hẳn… cư nhiên lại là một Omega.
Một người ưu tú như vậy, sẽ cam tâm trở thành bạn lữ của Aleck, cam tâm buông bỏ hết thảy tự do cùng sự nghiệp của mình sao?
—— Một người đã hơn 500 tuổi như Andre cảm thấy nếu không phải Aleck rõ ràng đã đoán được người ám sát mình, thì vụ này càng giống như do Aleck bày ra để nhắm vào Angus.
_______________
Vì thế sau khi nhận được phê chuẩn của Aleck, cậu liền đem người đến khu rác thải số 6 kia lượn vài vòng, sau đó đến thẳng xưởng công nghiệp cũ.
Liệt Hỏa của cậu sau khi tìm lại được thì bị Aleck lấy cớ “có thể đối phương đã động tay động chân gì với nó” mà đem tiêu hủy, nhưng cấp lại cho cậu một cơ giáp tên là Ifer, hơn nữa còn dựa theo tiêu chuẩn bậc Thượng tướng mà cấp.
Angus vẫn chưa hoàn toàn thích ứng với hết các thao tác của cơ giáp mới này, lúc điều khiển còn hơi lúng túng, nên chỉ đành đứng chỉ huy: “Ian, có thu hoạch gì chưa?”
“Cũng không tìm được chỗ nào khả nghi, nhưng….” Ian đem hình ảnh truyền tới cho Angus, “Tôi tìm được một lối đi, cơ giáp không thể đi vào được.”
Chính là cái này! Angus thao tác cơ giáp đi tới vị trí của Ian: “Cậu đứng yên tại chỗ, bây giờ tớ sẽ qua đó.”
Năm phút đồng hồ sau đó, Angus cùng Ian đem cơ giáp giao lại cho Hargard rồi mang theo Ian cùng vài cấp dưới đi vào trong đường hầm kia.
Áng sáng thực ảm đạm, đèn pin tùy thân mang theo cũng chỉ giúp bọn họ không bị vấp bậc thang té ngã.
Trong lòng Ian hơi thấp thỏm: “Cậu cảm thấy thứ này để làm gì?”
“Không chừng là dẫn tới hang ổ tên chết tiệt nào đó hãm hại tớ”, Angus nhún nhún vai, “Rồi, thả lỏng một chút, chỗ này rõ ràng đã có một thời gian dài, cũng có thể là được ai đó dùng làm căn cứ lâm thời.”
Ian cũng không thả lỏng được bao nhiêu: “Tớ không nghĩ có khả năng này đâu….”
Ở bậc thang cuối cùng là một cánh cửa, Angus đẩy cửa ra: “Xong, đừng khẩn trương, chungs ta đến nơi rồi.”
Cậu dùng đèn pha đảo quanh cửa một chút, sau đó mở chốt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -