☆, Hãm hại
Trung tướng Angus đang hôn mê được nâng đến trước mặt Aleck, Hargrad cùng Ian bày ra hai khuôn mặt ủ ê nhìn ngài Nguyên soái: “Việc kia, Nguyên soái… chúng tôi vừa mới…”
Aleck khoác tay: “Hai cậu không cần nói gì cả.” Sau đó trong ánh mắt lo lắng của mọi người, đem Angus khiêng lên vai, đi thẳng vào phòng làm việc của mình: “Bất luận ai với bất luận lý do gì đều không được phép tiến vào —— cho đến khi tôi bước ra mới thôi!”
Hargard: “… Angus lần này toi rồi…”
Ian gật đầu, Lynda mặc kệ thương đau bắt đầu tính toán xem nếu Angus bị xử lý, vậy tiền lương của cô với cấp bậc hiện tại sau vụ này còn có thể có bao nhiêu.
Aleck lưu loát gọn gàng đem cửa đóng cái rầm, đêm Angus đang hôn mê ném lên bàn công tác, hắn nhìn chằm chằm Angus một lúc lâu, mọi thứ cảm xúc lúc trước bị hắn tận lực kìm xuống giờ ồ ạt tuôn trào như nước lũ —— phẫn nộ, thất vọng, dục vọng chiếm đoạt….
Hắn đưa ngón tay đặt tại mi gian vẫn vô thức nhíu chặt cả khi hôn mê của Angus, sau đó chậm rãi trượt tới mũi, môi… Ngón tay dừng lại trên làn da Angus càng lâu, những cảm xúc kia trong lòng hắn lại càng quay cuồng nhộn nhạo, bất tri bất giác đã trượt tới phần sau gáy bị tóc ngắn che khuất —— chỗ này, chính là nơi Alpha tiến hành đóng dấu với Omega.
Ngón tay hắn vô thức xa sát nhiều lần tại nơi đó, vết chai mỏng trên ngón tay khiến vùng da chỗ đó hơi đỏ lên, Aleck dường như đang cực lực khắc chế chính mình không cúi xuống mạnh mẽ cắn một vết đánh dấu chủ quyền.
Người này, hôm nay thực sự muốn giết hắn… Không người nào có thể bằng Aleck trực tiếp giao chiến cùng Liệt Hỏa mới cảm nhận chân thực cỗ sát ý kia cuồn cuộn nhắm vào hắn.
Ngón tay Aleck hơi gập lại, như muốn xuyên vào trong da thịt người kia.
Hắn hơi hơi mở miệng, khẽ hít hà gần cổ người kia, không tự giác thở dài thỏa mãn.
Nếu … nếu tại thời điểm tất cả mọi người còn tưởng cậu là Alpha, giành trước quyền đánh dấu cậu….
Ý tưởng mê người đó bất chợt xuất hiện trong đầu hắn, dường như sinh sôi bám rẽ lên mỗi gốc sợi thần kinh…
Hắn khát vọng Angus.
Khát vọng đến mức nếu như Angus đích thực là một Alpha không có khả năng sinh ra đời kế tục cho hắn, hắn sẽ khiến đám nhân viên kia nghiên cứu ra thuốc ngụy trang chất dụ
Omega, thậm chí còn muốn thử thí nghiệm cải tạo cơ thể cậu, đặt thêm tử cung của Omega…
Aleck cảm thấy thứ điên cuồng này không phải vì Angus là người duy nhất phù hợp tiêu chuẩn kén vợ của hắn, phải biết rằng đối với hắn một nửa kỳ vọng khác chính là không tạo thành quan hệ cùng Alpha.
“Tình yêu” hai từ này đã sớm theo sự phát triển trong vũ trụ mà biến mất cùng một địa cầu văn minh huy hoàng, nhóm Beta dựa theo nhu cầu sinh hoạt cố gắng tìm cho mình một người có thể sinh sản ra đời tiếp theo, Alpha cùng Omega bị chất dẫn dụ chi phối ý thức mà hấp dẫn lẫn nhau… Trước khi lý trí kịp đưa ra quyết định, chất dẫn dụ đã thay bọn họ định đoạt hết thảy rồi…
Ba trăm năm sinh mệnh lúc trước của Aleck cho tới bây giờ đều chưa từng bị thứ chất dẫn dụ này quấy nhiễu, cho nên hắn thực sự không có biện pháp xác định xem mình có phải là do bị chất dẫn dụ chi phối mà sinh ra cái gọi là “cảm tình” này đối với Angus hay không.
Hàm răng của hắn đã khẽ chạm tới làn da của Angus, nhưng hắn trong một thoáng lại thất thần do dự.
Làm như vậy … thực sự sẽ không có vấn đề gì sao… một cái dấu hiệu có thể giết chết cậu hay không —— mà như theo báo cáo, thậm chí cậu còn không tính là một Omega hoàn chỉnh.
S01 tự động mở quầng sáng, hoàn toàn không nhìn tới tình huống quỷ dị hiện tại: “Báo cáo Nguyên soái, cơ giáp Liệt Hỏa ám sát Ngài đã được tìm thấy tại khu rác thải số 6. Căn cứ theo thời gian tính toán, người ám sát Ngài sau khi chạy thoát liền dùng tốc độ nhanh nhất đi tới khu số 6 để vắt bỏ…”
Aleck mãnh liệt ngẩng đầu lên: “Liệt Hỏa có được lập trình điều khiển tự động hay không?”
S01 lại một lần nữa dùng hành động thực tế để chứng minh trí năng của nó cực kì cao: “Hai dạng điều khiển này không khác biệt, hơn nữa căn cứ theo vệ tinh theo dõi, trước khi Liệt Hỏa gửi tin nhắn cho Ngài, Trung tướng Angus đã bị người khác cướp cơ giáp.”
Aleck liếc mắt nhìn Angus bị hắn vứt trên bàn làm việc cùng một đống những giấy từ ngổn ngang, trầm giọng nói: “Đem theo băng ghi hình để tôi kiểm tra.”
Trong băng ghi hình, Liệt Hỏa của Angus dựa theo lộ tuyến tuần tra chạy đến một góc đường, bỗng nhiên thấy một lão già người đầy bụi đất nằm đó, liền dùng loa ngoài hỏi xem lão ta gặp chuyện gì hay không… Lão già kia im lìm không đáp, nhìn tưởng hôn mê, vì vậy Angus liền ra khỏi cơ giáp đi qua thăm dò tình huống của lão ra —— vì thế bị đánh xỉu đoạt cơ giáp.
Aleck tua đi tua lại nhiều lần đoạn băng kia, mặt không đổi sắc, hắn dường như cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng phản ứng của Angus lại hoàn toàn bình thường…
Angus hiện giờ còn đang nằm trên bàn làm việc của hắn, nên Aleck tắt máy chiếu phim, đi vòng qua phía sau gáy Angus khẽ gặm cắn một chút: “Lần này bỏ qua cho cậu… Nếu có lần sau, tôi sẽ không cho cậu cơ hội xoay chuyển nữa đâu.”
Sau đó hắn mở cửa bảo người đưa Angus tới bệnh viện, mắt khác để S01 công khai đoạn ghi hình chứng tỏ sự trong sạch của Angus.
Angus hiện tại đã thoát khỏi hiềm nghi, làm bọn Hargard thở ra được một hơi, tuy rằng có thể sẽ nhận một chút xử phạt, nhưng theo phản ứng của Nguyên soái, chắc sẽ không bị gây khó dễ, càng sẽ không lùi thụ huân Thượng tướng lại.
Angus hiện tại đã tránh thoát hiềm nghi, Hargard bọn họ như trút được gánh nặng, tuy rằng có khả năng vẫn sẽ nhận một hình phạt nào đấy, nhưng nhìn phản ứng của ngài Nguyên soái, có lẽ cũng không nặng, càng không có khả năng dời lễ thụ huân Thượng tướng lại.
Lynda mệt rã rượi tựa trên bàn làm việc: “Phù, may không có việc gì….”
Hargard khinh rẻ nhìn cô: “Không tiền đồ, chẳng lẽ Angus trong mắt cô lại là loại người có thể làm ra chuyện như vậy?”
“Tôi cũng không phải là không tin Trung tướng a~” Lynda “đau thương” ngó Hargard, “Chẳng qua rõ ràng có người mượn cơ hội này muốn chỉnh ngài ấy, dù sao vị trí Thượng tướng cũng không phải một Trung tướng như Angus nói muốn ngồi là ngồi được.” Cô chính là đang so sánh đám Alpha nhiệt huyết này sẽ càng vì bản thân mà cân nhắc hơn thôi.
“Bây giờ mà cô vẫn còn tư tưởng này…” Hargard có cảm giác muốn phát điên, “Chả trách đám nữ Alpha như các cô đến giờ vẫn không có người rước!”
Lynda khinh bỉ nhìn gã, “Là đám đàn ông các anh không có não.”
“Đều yên tĩnh lại xem nào.” Ian không chịu được gầm nhẹ, “Nếu bây giờ biết Angus là bị người hãm hại, cô cậu sao vẫn còn hưng trí ở đây tranh luận linh tinh?”
Hai người không cam lòng cùng ngậm miệng lại.
Ian đè huyệt thái dương, “Nguyên bản tôi không nghĩ chuyện như vậy sẽ xảy ra trên người Angus, trong đám Alpha, loại người như cậu ta sẽ không khiến người khác có địch ý với mình…. Xem ra vẫn là do cái ghế Thượng tướng gây trở ngại. Nhưng có khả năng làm đến trình độ như vậy, sao có thể để lại dấu vết….”
“Nói không chừng,” Lynda ném ra một cái giả thiết đáng sợ, “Người hắn muốn hại, căn bản không phải là Angus?”
Hargard kinh ngạc trợn tròn mắt, “Ý cô là….”
“Đừng quên, người bị ám sát lần này là ngài Nguyên soái.”
Cả phòng lập tức rơi vào im lặng.
Người muốn ám sát Nguyên soái, ngoại trừ Liên minh Divine cùng các liên minh khác…. Còn lại chính là các Nghị viên trong Hội nghị bất mãn với quyền kiểm soát tuyệt đối của Nguyên soái và Quân bộ cùng với.
Ian nhếch môi ném ra bốn chữ: “Thượng tướng Quân bộ.”
Lúc Angus tỉnh lại, đã là ngày hôm sau.
Nogue Chala rốt cục vẫn không tìm được, sau khi Nguyên soái gặp chuyện, tất cả các lực chú ý đều chuyển đến phía Angus.
Angus vừa tỉnh lại đã thấy Lynda răng rắc cắn hoa quả bên người, còn là loại quả cậu thích ăn nhất: xà quả.
“Cô chăm sóc cấp trên kiểu gì đây?”
Lynda lập tức ném xả quả trong tay, quay đầu mỉm cười —— cố gắng bày ra bộ dạng ‘tôi không ăn vụng’: “Trung tướng, ngài rốt cục đã tỉnh!”
“…Tỉnh rồi.” Angus lười so đo với cô, “Tôi là bị làm sao vậy?”
“Ngài bị người khác đánh ngất xỉu, sau đó cướp cơ giáp của ngài đi ám sát Nguyên soái…. Trung tướng sao ngài chả kinh ngạc chút nào thế?”
Angus bình tĩnh tiếp tục hỏi: "Sau đó thì sao?"
“… Sau đó ám sát không thành, hắn chạy mất rồi!” Lynda thở dài, “Nếu không phải có video chứng minh chuyện ngài bị cướp cơ giáp, không chừng Nguyên soái đã bóp chết ngài rồi…”
Angus mỉm cười: “Nếu tên kia thành công, vô luận tôi bị cướp hay không, tôi cũng sẽ không ở tại chỗ này.”
Lynda che mặt, thuận tay túm lấy một trái xà quả bỏ tọt vào miệng bắt đầu gặm, mơ hồ khẳng định: “Đúng vậy đúng vậy, tôi biết ngài Trung tướng đây thông minh nhất, cho nên tôi một chút cũng không lo lắng chút nào cho ngài đâu…”
Angus nghe xong câu này của cô, hơi hơi nhăn mi: “Aleck hắn… có phải lúc đó rất tức giận hay không? Hắn tưởng tôi muốn giết hắn, hẳn sẽ rất khổ sở?”
Động tác gặm xà quả của Lynda dừng lại một giây, thiếu chút nữa phun hết đống trong miệng ra ngoài: “Trung tướng ngài… gọi Nguyên soái là gì?!”
“Aleck a, tôi với hắn là bạn.” Angus mày càng cau chặt hơn, “Hắn có rất ít bạn bè, cũng không phải là không thể kết giao…”
“Tôi… trời ạ, trách không được Nguyên soái khi đó…” Phản ứng thất thường như vậy, “Thì ra là bạn bè…”
“Là như vậy sao?” Angus muốn thử ngồi lên, nhưng một chút sức cũng không có, “Lynda, đỡ tôi một chút.”
Lynda vội vàng nuốt xà quả trong miệng rồi đỡ Angus dậy, “Trung tướng, lúc trước ngài mê man là do bị đánh thuốc. nghe nói loại thuốc mê này có thể hạ được cả mấy Nguyên soái đấy.”
Angus: "... Lynda, cô không thấy cách so sánh của mình hơi có vấn đề à?”
Lynda chớp chớp mắt: “Vấn đề chỗ nào?”
"... Không có gì."
Angus yên lặng tự thoại —— Aleck là Alpha cường đại nhất, lấy hắn ra so sánh mọi chuyện là rất bình thường.
Angus yên lặng mà tự nói với mình Aleck là cường đại nhất Alpha, lấy hắn tác so sánh là nhất kiện chuyện rất bình thường...
đém=>đem
Trả lờiXóanguwoif=>người
Trả lờiXóadujchi=>dụ chi
Trả lờiXóavveej=>vệ
Trả lờiXóaCảm thấy sao tình yêu của Aleck mơ màng quá đI
Trả lờiXóa