Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015
Thượng tướng - Chương 14
☆, Xuất viện
Trước khi xuất viện rốt cục Angus cũng thấy được bản mặt không tốt đẹp tí nào của Aleck, lúc Aleck bước vào phòng bệnh cậu liền bị cái mặt đen thui kia làm hoảng sợ: “Aleck, anh làm sao vậy?”
Aleck nhìn chằm chằm Angus, trả lời: “Không có chuyện gì, thân thể cậu đã tốt hơn chưa?”
Angus lắc đầu, mặt đầy xấu hổ: “Đã không còn chuyện gì rồi …. Chuyện ám sát lúc trước tôi đã biết, xin lỗi, Aleck, tôi không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy…”
Aleck vươn tay vỗ nhẹ vai Angus: “Cậu không cần để ý, cậu là bị người khác lợi dụng mà thôi. Còn việc ai muốn giết tôi… tôi cũng đại khái đoán được rồi.”
“Anh đã đoán được là ai, vậy tôi yên tâm rồi.” Angus lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, “Anh thân là Nguyên soái, bản thân phải gánh nhiều trách nhiệm cùng nguy hiểm như vậy, thật không dễ dàng.”
Mặt Aleck có chút đỏ, rụt tay đag đặt trên vai Angus về che miệng ho mấy tiếng: “Khụ, mấy việc này không là gì cả, tôi đã sớm quen rồi.”
“Dù sao anh cũng là Nguyên soái được cả ngàn người trong Liên minh ngưỡng mộ….”
“Ngưỡng mộ gì chứ…” Aleck vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt khối băng vạn năm của mình, “Thực sự rất nhiều người nghưỡng mộ tôi sao?”
Angus nhìn khuôn mặt Aleck khẽ đỏ lên, biết mình xài chiêu này là quá chuẩn, liền cầm một tay của Aleck: “Đương nhiên là rất nhiều người sùng bái a, tôi cũng chính là nghe truyền thuyết về anh mà lớn lên…”
Aleck: "..."
“Aleck thực sự rất lợi hại, giá như tôi sinh trước Nguyên soái…” Cho nên người nối nghiệp anh đều trưởng thành hết rồi, anh nhanh chóng thoái vị nhường chỗ rồi về mà theo đuổi Omega kia của anh đi!
“Aleck rút tay về: “Vậy, cậu còn nhớ bộ dáng người tấn công cậu không?”
—— Lúc hắn lên làm Nguyên soái, còn không biết Angus đã sinh ra chưa nữa.
Angus dường như có chút không theo kịp mạch tư duy nhảy vèo vèo của Aleck: “A? Người tập kích tôi á… Hắn mặc đồ lao động màu xám, còn đội mũ lao động… nên thấy không rõ mặt, chỉ nhớ là thân hình hắn tương đối gầy yếu…” Cậu vừa nói vừa nhăn mi, dường như việc nhớ lại rất khó khắn, cuối cùng đành bất đắc dĩ lắc đầu, “Xin lỗi… tôi….”
“Nghĩ không ra cũng không sao.” Aleck muốn vỗ nhẹ đỉnh đầu Angus để an ủi, nhưng lại không xuống tay nổi —— động tác này thực sự quá không phù hợp hình tượng, “Tôi sẽ để cậu xem lại một lần băng ghi hình lúc đó.”
—— Cồn về phần hỏi han lúc trước, chỉ thuần túy muốn dời câu chuyện, Aleck cũng không tính toán sẽ hỏi được gì từ Angus, dù sao Angus cơ hồ chưa kịp mặt đối mặt đã bị người ta đánh thuốc mê, chắc cũng không nhớ nổi cái gì.
Angus lại bỗng nhiên ngẩng đầu tóm lấy cánh tay Aleck đang giơ giữa không trung: “Từ từ!Tôi nhớ rõ người kia tuy bên ngoài mặc đồ lao động, nhưng áo sơ mi tuyệt đối là sản phẩm công nghiệp quân sự! Bởi vì tôi thấy chỗ cổ áo theeo một biểu tượng thập tự chinh!”
“Quân hiệu?” Aleck khẽ nhíu này, mở S01 ra, phát đoạn băng ghi hình kia, không ngừng phóng to hình ảnh, rốt cục thấy được chỗ cổ áo bên trong bộ lao động mơ hồ một hình thập tư chinh.
Ngón tay Aleck khẽ run lên, sau đó yên lặng tắt S01 đi.
Angus thực vừa lòng với sự tình phát triển như vậy, thuận tiên cảm thán một chút trình độ theo dõi hoàn thiện của tinh vân – tinh cầu số 1, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ mơ hồ khó hiểu: “Aleck, có thể thấy rõ hình quân hiệu không?”
Aleck gật đầu, sau đó xách áo khoác vắt trên ghế, rời đi.
Angus nằm xuống, trên mặt xuất hiện biểu tình hài lòng: “Hiệu quả làm được thật đúng là không tồi.”
Chờ đến khi Angus trở lại công việc với cương vị trước kia, chợt nghe đến chuyện Nguyên soái hạ lệnh tra rõ vụ ám sát, trong nhất thời, toàn Quân bộ đều tràn ngập không khí bi phẫn —— nhóm Aleck hùng hổ thề: có gan mưu gát Nguyên soái của chúng ta trong một tháng phải tìm ra cắt JJ!
Angus nhìn Hargard vẻ mặt bi phẫn nói muốn thiến tên ám sát kia, liền không hình tượng phun thẳng ngụm cà phê trong miệng ra: “Tớ biết cậu… khụ khụ… chú trọng bản năng của giống được Alpha, nhưng…” Có cần phải tỏ ra quang minh chính đại như vậy không
Lynda khinh bỉ nhìn Hargard: “Tôi biết mấy người chính là một đám lưu manh háo sắc, các người còn không thừa nhận, cũng không cần đến chỗ Trung tướng đùa giỡn lưu manh, muốn chết?”
Hargard hẫng một nhịp tim: “Đám nữ nhân các cô thì biết gì, đây chính là tự tôn kiêu ngạo duy nhất của nam nhân Alpha!”
Angus buông cốc cà phê: “… Đi, cậu yên tĩnh một chút, cứ tỏ vẻ kiêu ngạo như vậy, không khéo cả đời này không tìm được Omega của mình đâu.”
Hargard có chút nóng nảy: “Angus sao cậu chẳng có chút ý thức nào về nguy cơ của mình thế? Rõ ràng là có người hãm hãi cậu, cậu sao không biết sốt ruột?”
“Hãm hại tớ?” Angus lại bình tĩnh vô cùng, “A, đíhc thật là có loại khả năng này,… nhưng hiện tại tớ đã thoát khỏi hiềm nghi rồi a?”
Lynda: “Trung tướng ngài đừng giả bộ ngốc, ngài biết chúng tôi nói là có ý gì mà.”
“Hắn không chỉ muốn hãm hại tôi, còn muốn giết Nguyên soái,” Angus buông tay, biểu tình vô tội, “Thế nào cũng không tới phiên tôi ra tay đi?”
Hargard: "... Nói cũng đúng."
Lynda ỉu xìu rũ trên bàn: “Ông trời của tui ơi, khi nào Ian mới về đây? Tui thực sự không chịu nổi hai người các anh…”
“Ian không về chăm Omega nhà cậu ta?” Angus ngạc nhiên, “Thật khó thấy a.”
“Cậu ta đi điều tra khu rác thải số 6 —— cái chỗ bọn họ tìm thấy Liệt Hỏa của cậu bị vứt lại ấy, phỏng chừng tên ám sát Nguyên soái hôm ý chạy trốn tới chỗ đó.” Lynda giải thích, “Hơn nữa, có người nói Nogue Chala có khả năng trốn tại đó.”
“Chờ chúng ta tìm được là tên chết dẫm nào, tui nhất định….”
“Các cậu tính toán muốn làm thế nào?” Angus nhìn vẻ mặt lửa giận phừng phừng của Hargard, “Định dùng ngôn ngữ lăng trì tên đó sao?”
Hai mắt Lynda sáng như đèn pha: “Trung tướng, ý của ngài là….”
“Trong sự kiện lần này, tôi muốn gánh vác một phần trách nhiệm”, Angus bất đắc dĩ thở dài, “Tôi cũng không muốn nghi thức thụ huân Thượng tướng của mình bị hoãn lại, chỉ có thể lấy công chuộc tội với Nguyên soái.”
Vì thế nửa giờ sau, Angus gõ cửa phòng Nguyên soái, xin quyền hạn được phép tự điều tra.
Aleck nhìn Angus: “Cậu nói mình muốn đích thân tra tìm tên hỗn đản đã đoạt cơ giáp của cậu?”
“Sửa đúng lại, tôi nói là <tội phạm>.” Angus mỉm cười, “Có lẽ nếu tôi tóm được tên đó, nghi thực thụ huân của tôi cũng không cần tạm hoãn? Tổng bộ hậu cần điều chỉnh thời gian cũng rất vất vả, ngài nói xem?”
“… Vậy được rồi.” Aleck gật đầu, “Tôi cho phép cậu. Nhưng cậu không cần lo lắng đến việc thụ huân, thời gian cũng sẽ không bị điều chỉnh, nhưng sau khi cậu nhận thụ huân, tôi muốn tuyên bố một việc.”
Trong lòng Angus thầm nhận định “một việc” mà hắn nói tám chín phần liên quan đến người được đề cử chức Nguyên soái, nhưng cậu lại hỏi: “Tôi có thể biết trước là chuyện gì được không? Nếu được, ngài nói một chút chắc không thành vấn đề?”
Aleck liếc cậu một cái, trong lòng càng tính nhiều kế hoạch: “Chuyện này cậu đã sớm biết, lộ ra hay không, không quan tọng.”
“…” Chẳng lẽ cậu đoán sai sao? Angus cố gắng nghĩ xem, việc gì mà cậu và Aleck biết, nhưng người khác lại không biết.
“Đừng nghĩ nhiều, đến lúc đó cậu sẽ biết thôi.” Aleck cố gắng nở một nụ cười, nhưng dường như lại tiếp tục thất lại, “Cậu vừa mới xuất viện, không bằng tối nay tôi mời cậu một bữa coi như ăn mừng?”
Từ khi hắn bắt đầu quyết định theo đuổi Angus, hắn liền cố gắng nghiên cứu các loại sách [Bí quyết tình yêu] hay [101 cách theo đuổi Omega] linh tinh —— lại nói, S01 thực sự rất giỏi, cư nhiên các loại sách này cũng có —— đối lập với trước kia, nngaif Nguyên soái cảm thấy Eq của mình dường như có tiến bộ rất lớn.
—— Cho nên hắn thẳng thừng loại bỏ yêu cầu mời Angus đi ăn ở lầu ba “lịch sử” (ở nhà ăn Quân đội ế ^^) kia của S01 trung chính.
Angus lắc đầu, vẻ mặt xin lỗi: “Việc này, tôi đã hẹn cùng bọn Hargard đi uống rượu rồi…”
Aleck bày ra biểu tình thất vọng rất đạt tiêu chuẩn: “Ồ.. Vậy à…”
“Nếu anh không để ý, thì có lẽ đi cùng chúng tôi luôn”
.
.
.
Vì thế buổi tối, tỏng một quán rượu nho nhỏ mà chẳng những ngồi ba vị Trung tướng, mà ngày cả thần tượng của toàn Liên minh —— Liên minh Quân bộ Nguyên soái Aleck cũng đang chễm chệ.
Chủ quán rượu nho nhỏ đó mừng đến nỗi không chỉ lôi kéo nghệ nhân chơi đàn dương cần nhảy nửa điệu Waltz, mà còn hứa hẹn miễn phí hóa đơn bàn Angus.
Ian với Hargard ngồi mà sống lưng thẳng tắp, rõ ràng là đến uống rượu thả lỏng, lại thành khẩn trương như đang tham gia nghi thức duyệt binh.
Angus mở hộ Aleck một chai bia, buồn cười nhìn hai tên bằng hữu của mình: “Hai người các cậu ngồi đến thẳng như vậy, không thấy mỏi sao?”
Hargard bất độngt hanh sắc đem ghế kéo lại gần Angus, ý định muốn thì thầm với đối phương giải thích xem mình có bao nhiêu khẩn trương bao nhiêu hưng phấn khi ngồi cùng bàn với thần tượng!
Aleck thản nhiên quét tới một cái liếc mắt: “Hiện tại cũng không phải Hội nghị thường kỳ của Quân bộ, các cậu cũng không cần khẩn trương như vậy.”
Như thế nào Angus lại nghe ra trong giọng nói của Aleck có chút mất mát (?!), vì thế liền cười giảng hòa: “Hôm nay Aleck cũng không phải đến thẩm tra cấp dưới, anh ấy hôm nay là lấy thân phận bạn của tớ đến đây cùng chức mừng tới xuất viện.”
Hargard: "..."
Ian: "... Khụ, thật sự là vinh hạnh."
—— Cậu rối cục từ lúc nào lại có quan hộ cá nhân với Nguyên soái, chúng tôi thế nào lại không biết a ?!
"Các cậu bỏ cái biểu tình đó đi, cảm tình của tớ với Nguyên soái đây không tồi đâu." Angus đem một tay khoát lên vai Aleck, "Chuyện tớ với Aleck là bạn bè đâu cần ngạc nhiên tới vậy?"
Aleck tùy ý để Angus vắt trên vai mình: "Không sai." Có bị người khác biết cậu là bạn lữ của tôi cũng không có gì phải ngạc nhiên cả.
1 nhận xét:
Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -
nưh=>như
Trả lờiXóa