☆, Buổi hẹn
Thời gian ăn trưa quy định của Quân bộ, lầu ba nhà ăn Quân bộ.
Angus ngồi đối diện Aleck, trên bàn nhỏ của nhà ăn đặt vài món xào đơn giản, hai thịt hai rau, món chính theo quy định hôm nay là bánh gạo.
Aleck – không chút nào cảm thấy bữa cơm mời này của mình khó nuốt đến mức nào, “Nào, chúng ta ăn cơm thôi.”
“…” Angus nhìn thóng qua đồ ăn đặt trên bàn, quyết định tiên phong phá vỡ bầu không khí xấu hổ hiện tại, “Thực ra lúc nhận được lời hẹn tôi rất kinh ngạc, không nghĩ rằng Ngài sẽ mời tôi ăn cơm, còn cố ý đặt trước….” Tuy rằng hình như phần cơm trưa của hắn ở chỗ này được miễn phí.
“À, dù sao thì tôi cũng đã đồng ý với vị bác sĩ kia, muốn quan sát cụ thể tình huống thân thể cậu.” Aleck mặt không đổi sắc nói, vừa rồi nhân lúc Angus cúi đầu hắn đã cố tình cảm nhận một chút, nhưng không ngửi được mùi hương dẫn dụ của Omega, mà chỉ toàn là mùi Alpha gay gắt tràn ngập xoang mũi.
Angus: “…” Rõ ràng toàn bộ mấy lời nói dối kia đã bị cậu vạch trần, sao tên Aleck này vẫn không tìm được cái lý do gì bùi tai hơn ?! Da mặt hắn rốt cục dày bao nhiêu phân nha!!!
Aleck tiếp tục nói: “Cho nên từ hôm nay trở đi tôi quyết định cùng cậu dùng cơm một ngày ba bữa…. Có thể thời gian tới tôi cũng sẽ điều chỉnh thời gian công tác của mình, để tan tầm cùng cậu….” Thật sự không phải hắn không nghĩ tới chuyện đổi lý do, nhưng hắn chưa bao giờ nói dối, khả năng soạn được ra một cái cớ không – hề - sơ – hở so với việc Liên minh vũ trụ tan rã còn thấp hơn, không bằng chai mặt tiếp tục bám lấy cái lý do này —— mặc kệ độ tin tưởng cao hay thấp, có đồ xài là được!
Angus quyết định đổi đề tài, tiếp tục: “Không biết Nguyên soái làm sao có thể quen được vị bác sĩ kia?”
Aleck: “…” Cậu không phải biết là tôi đang nói dối sao?
Angus quyết định ngụy trang thành một quân nhân Alpha · chỉ số IQ thấp · đúng tiêu chuẩn, chơi với tên ngốc này, vì vậy liền thay đổi vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Tuy vị bác sĩ kia tính tình cổ quái, không đồng ý gặp tôi…. Nhưng tôi vẫn muốn nghe một chút chuyện của ông ấy.”
Aleck cảm thấy lời nói dối của mình có trăm ngàn sơ hở, nhưng tình huống hiện tại …
Hắn nghĩ nghĩ, sau đó tiếp tục bịa chuyện ào ào: “Vị bác sĩ kia, thực ra …. Là họ hàng xa của tôi….. Nghe nói là khi thiếu niên tính tình đã rất cổ quái….. sau khi tốt nghiệp Học viện Y học liền một mình độc hành. Với chuyện của ông ấy, tôi thực ra… biết rất ít, nếu không phải lần này ông ta tình cờ đi qua tinh vân – tinh cầu số 1, tôi cũng không nhớ ra có người như vậy …..”
Angus trong đầu nghĩ <<Không hổ là Nguyên soái, lại dám tiếp tục nói dối>>, trên mặt lại mang biểu cảm ngưỡng mộ: “Thật ra tôi rất muốn gặp vị bác sĩ này a, nghe có vẻ là một người rất tài giỏi.”
Aleck nghĩ nghĩ, sau đó trả lời: “Nếu ông ta còn sống trở về….. Tôi có thể tiến cử cậu với ông ta một chút.”
Angus: “…. Vậy đành phiền Nguyên soái.” Sau đó vùi đầu ăn cơm, đối với loại da mặt dày như tường thành của Aleck, cậu thực sự có chút không đấu được.
Hai người vùi đầu ăn cơm, Aleck nghĩ nghĩ, gắp cho Angus một miếng thịt xào.
Angus sửng sốt, quả thực từ nhỏ đến lớn chưa ai vì cậu mà gắp thêm đồ ăn: “A, cảm ơn ngài….”
Aleck cảm thấy thái độ của Angus có chút thả lỏng, “Angus, tôi cảm thấy tại thời điểm nghỉ ngơi như thế này không cần phải quá nghiêm túc.”
<<Ngài Nguyên soái à, biểu tình hiện giờ của Ngài cũng rất nghiêm túc>>. Angus cũng biết lời rồi là đúng: “Chính vậy, những lúc nghỉ ngơi, tôi lại càng muốn lấy thân phận là bạn ở cùng Ngài.” Rồi vào lúc nào đó sau lưng lén lút đâm cho một dao, lại càng tốt hơn.
Cậu nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Tôi có thể trực tiếp gọi Ngài là Aleck, được không?”
Mắt Aleck hơi trợn lên một chút, hơi ngạc nhiên mà càng nhiều là vui sướng đáp lại: “Đương nhiên là được, tôi rất thích nghe cậu gọi tên tôi.”
Vì thế Angus trong lòng Nguyên soái dán thêm một cái mác [Thiếu niên đáng yêu] vào.
Aleck sau đó lại gắp thêm mấy lần đồ ăn cho Angus, cảm thấy thật thỏa mãn, nào có Alpha chỉ một lần đầu hẹn hò với Omega mà tình cảm đã tăng vọt như vậy chứ? Nào có lần đầu tiên đã thuận lợi thêm đồ ăn cho nau, còn gọi tên nhau nữa.
—— Nguyên soái Aleck hiện giờ tâm tình đang lơ lửng trên chín tầng mây.
Cho nên, sau khi xong bữa cơm trưa, hắn liền thuận tiện hẹn luôn bữa tối: “Nếu buổi tối không có chuyện gì, cùng ăn cơm luôn đi.”
Angus hỏi: “Cơm chiều muốn ăn ở lầu hai?”
Aleck đến giờ mới ý thức được địa điểm hẹn hò của mình có bao nhiêu “đặc biệt”: “Không, buổi tối tôi mời cậu đến một nhà hàng lân cận mới mở, nếu có thể, cơm nước xong, chúng ta còn có thể cùng đi xem phim.”
Angus cảm thấy có chút không thể tin được: “Xem phim?”
Aleck bày ra một bộ dạng thiếu niên đáng yêu: “Tôi không có nhiều bạn bè, bình thường gặp mặt nói đều là chuyện quân sự, bàn luận chiến đấu cơ giáp gì gì đó … Cho tới bây giờ cũng chưa từng du lịch xem phim lần nào…. Du lịch chắc chắn không được, từ một trăm năm trước tôi đã không nghỉ phép, nhưng xem phim thì ….”
Angus mỉm cười: “Đương nhiên là được, tôi rất vinh hạnh được anh mời.”
Vì vậy, chuyện cùng đi ăn tối cùng đi xem phim liền cứ như vậy được quyết định xong.
.
Angus muốn cùng Aleck làm quen sau đó thừa cơ hạ độc thủ, Aleck lại muốn lấy lòng Angus chờ đưa người trở lại thành Omega sẽ một phát ăn luôn, hai người trên mặt một bộ dạng quan hệ thủ trưởng thuộc hạ không tồi, anh em tốt.
Angus nhìn bữa tối đã được Aleck đặt trước, một bàn đầy nến, ngoài cười trong không cười nói:
“Aleck, hai người chúng ta ăn cơm trong ánh nến thế này không tốt lắm a….. Cái này không phải chỉ tình lữ mới đặt thôi sao?”
“A, tôi thuận miệng nói muốn mời cậu ra ngoài ăn cơm, thư kí liền giúp đặt chỗ này.” Aleck vẻ mặt vô tội, “Chắc là bọn họ hiểu nhầm, dù sao….” Bày ra vẻ mặt babyboy, hắn cúi thấp đầu, con dao nắm trong tay không tự chủ xiết chặt lại, “Tôi chưa từng ra ngoài ăn cơm cùng ai cả.” Cả nhà bọn họ mấy đời đều là quân nhân, ngoài nhà ăn trực thuộc quân đội vẫn là nhà ăn trực thuộc quân đội, ngẫu nhiên vài bữa ngoài, cũng đều cứng nhắc như cơm trong nhà ăn.
Trong ấn tượng của Angus, người trong quân bộ đều cùng một loại đức hạnh: đầu óc thấp kém, năng lực lại càng kém, dễ lừa gạt —— còn về loại người như mình: yếu ớt, đánh không lại, yêu thích vui vẻ —— hẳn vậy. Hiện tại cậu cho rằng Aleck giống như đang xem cậu là người một nhà, cho nên cũng hiếm khi không chết nhạo chỉ số thông minh thấp đến đáng thương của Aleck, cùng chỉ số EQ gần-như-không-có, lại không nghĩ rằng Nguyên soái Aleck của chúng ta đã xuất ra toàn bộ khí phách muốn âm thầm cải tạo cậu thành một Omega lý tưởng….
Vì không nhận thức được vấn đề nghiêm trong này nên tâm tình Angus vẫn đang tương đối thoải mái, lập quan hệ cá nhân tốt đẹp với Aleck vốn là việc nằm trong kế hoạch: “Tuy rằng có khả năng anh sẽ cảm thấy thất vọng, nhưng hiện tại tôi rất muốn cùng anh thảo luận một chút chuyện về cơ giáp chiến đấu…. Dù sao thì trong quân bộ vẫn nói, anh xưng thứ hai, không ai dám xưng nhất về khoản này ….”
Aleck bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, biểu cảm hơi tan băng một chút: “Là mọi người quá khen…”
“Nếu một hai người nói vậy thì không tính, nhưng mỗi người đều nói với tôi như vậy nha…” Angus khẽ nhíu mày, bày ra bộ dáng rầu rĩ, “Nói thật thì tôi cũng không phục lắm a, vì cái gì rõ ràng tôi ưu tú như vậy, sau bọn họ vẫn muốn so sánh anh với tôi.”
“Cậu quả thực rất tài giỏi.” Aleck khẳng định, “Tôi chưa từng gặp người nào ưu tú như cậu, bằng tuổi này của cậu tôi vẫn chỉ là một Thiếu giáo nho nhỏ mà thôi…. Cậu nên tự tin hơn nữa, Angus, cậu là người ưu tú nhất.”
Angus sớm đã nghe qua không biết bao nhiêu lời như vậy, cũng sớm học được cách khiêm tốn đáp lại, nhưng hiện tại cậu lại chỉ có thể hơi hơi đỏ mặt, mất tự nhiên quay đầu ra phía khác: “Kia đều vì bọn họ quá kém cỏi thôi mà.”
Aleck nhìn sắc hồng nhàn nhạt trên mặt Angus, trái tim cũng đập loạn xạ hết cả: “Đúng, là bọn họ quá kém cỏi.” Aleck ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng cũng hiểu được thực tế người trong quân bộ không biết tích cóp quân công, tự nhiên tâm cơ mưu trí cũng không thể bằng Angus biết mở rộng quan hệ.
—— Nếu không phải còn so về thể lực, lấy trí tuệ nghịch thiên của Angus thì bây giờ có lẽ không chỉ là Trung tướng đâu … Ừm, có khi đã là Thượng tướng không bằng.
Nhưng với sắc đẹp trước mắt, Aleck cũng không tiếp tục nghĩ miên man: “Angus, tôi nhớ hình như cậu rất thích âm nhạc cổ điển, cuối tuần này có một buổi hòa tấu rất đặc sắc…. Nếu có thể, hy vọng cậu sẽ cùng đi.”
Angus có chút ngoài ý muốn: “Aleck … tôi nhớ rõ năm kia Quân bộ tổ chức văn nghệ, mời hẳn dàn nhạc nổi danh Roland đến biểu diễn… Toàn Quân bộ hình như cũng có mỗi tôi không hứng thú đến xem.”
“Những người đó đều hăng say ngắm nhìn Omega trẻ tuổi xinh đẹp.”
“Anh hình như cũng không đến thì phải.”
“Bởi vì…” Aleck cư nhiên nhún vai, động tác này đối với hắn hình như có chút bất khả tư nghị,
“Bởi vì tôi có người mình thích, là một Omega độc lập kiên cường. Cậu ấy yêu thích âm nhạc cổ điển cùng… nuôi thú cưng.” Thiếu chút đã lỡ miệng, “Tôi hy vọng có thể có tiếng nói chung với cậu ấy.”
Angus chỉ cảm thấy một đạp sấm sét vừa giáng thẳng xuống đầu mình, đem cả người giật xèo xèo đến nhơ ngác: “Anh nói … anh đang thích một người?”
Oh my God! Ô mai chúa?! Cậu vừa nghe được cái gì cơ ———— Lão xử nam Aleck tự nhiên rơi vào tiếng sét ái tình với Omega nào đó! Một Omega bình thường thích âm-nhạc-cổ-điển và nuôi-thú-cưng?????????????
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -