☆, Một
tách ca cao nóng
Aleck lại thật sự
quay đầu sang hỏi Angus: “Angus, cậu nói người trong Quân bộ so với vị Quan cận
vệ này, cậu thích bên nào hơn?”
Ai ngờ Lawrence cũng quay sang
nhìn Angus: “Tôi thực sự rất ngạc nhiên đấy, Angus, cậu thích bên nào hơn?”
‘Tôi á, thích mấy người đâm đầu vào đâu ngẻo luôn đi!’
Angú thiếu chút
nữa lộ ra bản tính: “Tôi thích người nào hơn… Nhất định phải nói ra sao?”
Aleck tỏ vẻ đầy
tri thức: “Nếu cậu cảm thấy khó xử, có thể không nói, dù sao ngài Quan cận vệ
cũng là khách quý … Chúng ta không nên nói trực tiếp, khiến người khác bị tổn
thương thì không tốt chút nào, ngài nói thế có đúng không, thầy?”
Margaret mỉm cười
ôn nhu: “Angus cậu không cần băn khoăn cảm nhận của người khác, cứ nói thẳng ra
là được.”
Angus cảm thấy Lawrence rất nhàn nhã
không có chuyện gì để làm, chơi trò mập mờ còn chưa tính, nhàn rỗi sinh nông nổi
kiếm chuyện vào thân: “Thật ra nếu muốn nói thì… tôi khá là yêu quý… tiền bối
Kino.”
Vì thế, cả cái
bàn ăn liền chìm vào trầm mặc
Angus cũng không
phủ nhận là mình cố ý xát muối lên miệng vết thương của họ nha.
Nhưng rõ ràng
là, năng lực chống bị đả kích của mấy người cũng không thấp như cậu nghĩ, Lewis
căn bản chả thèm đếm xỉa gì đến, Margaret tiếp tục điềm tĩnh dùng cơm, Aleck
cũng chỉ thản nhiên nói một câu: “Thấy chưa, tôi biết thế nào trong Quân bộ cũng
có một người khiến cậu yêu thích mà.”
Chỉ có Lawrence là thật sự bị đả
kích, yên lặng một lúc lâu, mặt ngoài cũng không nhìn ra tâm sự gì.
May mắn là Angus
cũng không cảm thấy có thể một phát xát muối lên vết thương của toàn thế giới
là chuyện đáng kiêu ngạo thế nào, nên cũng không để ý thêm điều gì.
Bữa cơm hỗn loạn
minh thương ám tiễn châm chọc đả kích lẫn nhau, nhưng mấy người ngồi đó cả
khách lẫn chủ đều có thể treo trên mặt vẻ
vui mừng lịch sự, sau khi bữa cơm kết thúc Margaret liền lập tức chuẩn bị tốt
chỗ ở cho Lawrence cùng Lewis —— hoàn toàn không đếm xỉa đến đề nghị “Tôi có thể
ở cùng Angus” của Lewis.
Trước có Angus bị
“trưng dụng” một đống máu, sau lại phải mất nhiều tế bào não để ứng phó với bữa
cơm trưa “Hồng Môn yến”, nên bây giờ bước ra khỏi cửa bị ánh nắng gay gắt chiếu
xuống, khó tránh cảm giác hơi choáng váng đầu óc, tự nghĩ mình có nên ngủ một
chút tại văn phòng để lấy lại sức không, nên đồng ý cùng Aleck về trước mà từ
chối đề nghị tiễn đám Lewis về khách sạn.
Kết quả cậu trực
tiếp ngủ luôn trên xe huyền phù.
Sau khi tỉnh dậy
Angus cảm thấy có chút không đúng, lúc trước cậu không phải chưa từng trải qua
chuyện như thế này, vừa mới từ chiến trường bị thương trở về lại còn phải ngồi
vào bàn đàm phán hòa bình đấu trí với nhóm cáo già, cũng không phải một hai lần…
Nhưng lần này cậu dường như thực sự kiệt sức.
Suy nghĩ một
chút cậu liền đoán ra, đại khái là do sức sống của chất dẫn dụ Alpha đã giảm về
0 nên sức sống của tế bào giống đực Alpha cũng đang bắt đầu giảm xuống, chất dẫn
dụ Alpha ở một loại ý nghĩa nào đó là nhân tố quyết định cường độ năng lực của
nhóm Alpha —— đã từng có người làm một công tác thống kê, với đại bộ phận Alpha
thì thể lực và nồng độ chất dẫn dụ đều có liên hệ trực tiếp, trừ tình huống đặc
biệt của Angus ra, thì chưa phát hiện ra ai sở hữu lượng chất dẫn dụ nồng đậm
mà lại yếu như gà rù cả.
“Cậu có vẻ mệt
muốn chết, hôm nay ấy?”
Giọng Aleck từ
bên cạnh truyền tới, lý trí của Angus lục đục trở về, rốt cục cũng phát hiện ra
mình đang nằm trên ghế sofa trong văn phòng Aleck, chắc là Aleck hảo tâm khiêng
cậu về: “Gần đây đúng là hơi quá sức một chút.” Giọng Angus có hơi khàn khàn một
chút, “Không ngờ lại ngủ quên trên xe của anh… Hiện tại là lúc nào rồi?”
“Cậu cũng ngủ được
kha khá rồi, hiện tại đã là chạng vạng.” Aleck để một ly chocolate nghi ngút
khói lên bàn trà thủy tinh cạnh sofa, “Tôi dùng thiết bị kiểm tra sức khỏe mini
kiểm tra một chút cho cậu, được kết quả là mất máu quá nhiều, mệt nhọc quá độ,
đề nghị được bổ sung đường nhanh và nhiệt lượng.”
“Máy kiểm tra sức
khỏe của anh nên đổi rồi.” Tuy nói như vậy nhưng Angus cũng không từ chối ly
chocolate nóng kia, cậu từ lòng sofa ngồi dậy, vươn các ngón tay lạnh lẽo vì
không đủ máu lưu thông qua cầm lấy ly ca cao nóng, hương thơm ngọt ngào khiến
người ta kích thích vị giác, “Tuy gần đây đúng là tôi có hơi mệt, nhưng không
phải mất máu quá nhiều… Lần mất máu gần đây nhất là hôm nay, để cho Lewis kiểm
tra sức khỏe nên đã rút ra gần 100cc máu.”
“Thế mới nói tại
sao tôi thấy trên cánh tay cậu có dấu kim châm.” Aleck hơi hơi mỉm cười, “S01
còn nghiêm túc phân tích với tôi vài khả năng, bảo cậu đang tiêm một loại chất
kích thích phi pháp nào đấy.”
“Vậy anh cũng
nên đổi luôn cả S01 đi.”Angus uống một ngụm, nhắm mắt cảm nhận cảm giác ấm áp
theo vị ca cao chảy xuống thực quản, “Kiểm tra định kỳ mỗi tháng của Quân bộ đều
nhằm giám sát việc sử dụng thuốc phi pháp, nếu tôi có từng tiêm, chỉ sợ đã sớm
bị đưa ra tòa án Quân bộ.”
“Chỉ là đùa một
chút thôi mà.” Aleck ngồi trên sofa đơn bên cạnh, vẻ mặt thả lỏng, “Tôi tự
nhiên là biết cậu sẽ không dùng mấy thứ kia… Chỉ số sức sống giống đực của cậu
cũng không hoàn toàn về 0, nhưng thuận tiện nói một câu, hôm nay kiểm tra sức
khỏe cho cậu có cả hạng mục kiểm tra cường độ chất dẫn dụ Apha, đã giảm xuống
nhanh đến mức hạng mục này được đặt lên đầu luôn, cậu nên để ý.”
“Tôi đã biết.”
Angus gật đầu, “Ngày mai bọn Ian trở về, như bình thường thì chúng tôi sẽ hẹn
nhau đi uống vài ly…. Anh muốn đi cùng không?”
Trên mặt Aleck lộ
vẻ khó xử, “Chắc là thôi vậy… Dù sao lần trước…. Bởi vì có tôi, mọi người ai
cũng không được thoải mái…”
“Nếu vậy thì
quên đi.” Angus cũng chỉ định hỏi qua thôi, “Dù sao nhà anh có gác cổng, tôi
cũng không muốn anh lại phải ngủ sofa nhà tôi như lần trước.”
Aleck thật không
biết lúc đấy đầu óc để đi đâu, nóng lên mới buột miệng: “Lần ngủ sofa nhà cậu
tôi cảm thấy rất thoải mái.”
Angus: “…” Đúng
vậy, anh ngủ nude trên sofa nhà tôi thì đương nhiên thoải mái rồi, “Đúng rồi,
quần áo lần trước anh thay ra ở nhà tôi, đã giặt sạch rồi, ngày mai tôi sẽ gửi
lại.”
Aleck trong đầu
cố gắng thôi miên bản thân, thật vất vả bày ra phong phạm nam nhân thành thục chỉ số IQ cao, lại đầu óc
nóng lên phát hỏng hình tượng: “Chính là còn quần áo của cậu, tôi đã…”
Quần áo đã bị
Alpha mặc vào, Angú nghĩ cũng không muốn nghĩ tới: “Không sao, cứ để tạm chỗ anh
đi, cũng không cần gấp.”
Aleck mở miệng,
lại không dám thốt ra câu “Quần áo của tôi cậu cũng giữ đi, không gấp không gấp”,
đổi thành: “Cậu thấy Lawrence
kia thế nào?” Sau khi nói xong lại muốn tát cho mình hai phát…
“Lawrence ?” Angus sửng sốt
một chút, “Sao tự nhiên lại nhắc tới gã? Tôi nghĩ anh không thích gã ta lắm thì
phải?”
“Tôi đích thật
không thể ưa được gã.” Aleck cố gắng bôi đen Lawrence , “Tuy rằng gã ta cứ mở miệng là [nguyện trung thành với Vương tử Lewis] nhưng tôi lại cảm thấy mục tiêu cuối
cùng của gã là cậu…Cậu cũng đã biết chuyện giữa Margaret và Kino, tôi nghi ngờ…”
“Anh nghi ngờ Lawrence coi trọng tôi?”
Angus cười cười, vẻ mặt không hề gì, “Chuyện này sao có thể được?”
“Nếu không có ví
dụ đi trước của Margaret, tôi cũng sẽ không nghi ngờ gã có loại suy nghĩ này…
dù sao cậu với Margaret là Alpha ưu tú như thế, thực sự quá ít thấy.” Aleck
nghiêm túc nói, “Cậu vẫn chuẩn bị trước thì hơn.” Ừ, chú ý phòng bị tên kia thì
sẽ không phòng bị hắn, chậc, chủ ý hay.
“Vậy còn anh?”
Angus đùa, “Anh hiện tại vẫn chưa tìm được bạn lữ, chẳng lẽ là vì… quá ưu tú
nên bị Alpha quấn lấy rồi?”
Aleck chăm chú
nhìn Angus: “Nếu tôi nói thực ra tôi cũng muốn tìm đến một Alpha…”
Angus sắc bén
nhìn ra sự không thích hợp trong ánh mắt của Aleck: “Gì, đừng nói giỡn, Aleck,
anh từng công khai nói rằng muốn tìm một Omega có thể cùng anh kề vai chiến đấu,
còn nói đã thích một Omega rồi… Bây giờ anh lại nói những lời này, lời nói dối
càng khoa trương sẽ càng nhanh chóng bị người khác vạch trần a.”
“Thật đáng tiếc,
đã bị cậu phát hiện rồi.” Aleck nhún vai, “Cũng tốt, đây chỉ là lời bông đùa
thôi, nhưng những lời trưa nay nói lại là thật, nếu cậu là Omega, tôi đã sớm
đem cậu giấu đi rồi, còn chỗ nào cho người khác nữa…”
“Mộng có đẹp thì
chung quy vẫn là mộng mà thôi.” Angus uống từng chút từng chút ca cao trong cốc,
“Đến ngày anh chờ được tôi biến từ Alpha thành Omega rồi nói sau, nhưng xem ra
anh vĩnh viễn không đợi được ngày đó đâu.”
Vẻ mặt Aleck đầy
tiếc nuối: “Lời này thật làm người khác đau lòng nha… Vì an ủi sự đau lòng của
tôi, hôm nay đến nhà tôi dùng cơm chiều được không?
“Hả? Đến nhà
anh?”
Aleck cố gắng
không để mình lộ ra nụ cười đắc chí, tỏ vẻ ngượng ngùng cọ cọ mũi: “Ba mẹ tôi rất vui mừng khi biết
tôi có thể kết giao với một người bạn bình thường, họ rất muốn gặp được cậu ——
như họ nói là, xem ai mới có thể chịu được tính tình đáng sợ của tôi.”
“Ờm… cái này…
Tôi có thể…” từ chối được không?
Aleck quyết định
thật nhanh cắt ngang lời Angus: “Cậu đồng ý đi, thật tốt quá rồi!” Hai mắt nhất
định phải như đang tỏa sáng, biểu hiện mình cực kỳ chờ mong, thực ra tâm tư
Angus rất mềm, chỉ cần giả trang đáng thương một chút thì cậu chắc chắn sẽ đồng
ý.
Quả nhiên, bị
đôi mắt lóe sáng nhìn chăm chú trong chốc lát, Angus liền chủ động đầu hàng: “Vậy
được rồi…” Có lẽ cậu nên nhân cơ hội này gặp mặt một chút với vị Nguyên soái tiền
nhiệm trong truyền thuyết kia?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Emo: (ღ˘⌣˘ღ) ٩( ╹▿╹ )۶ (๑>◡<๑) (๑╯ﻌ╰๑) (๑¯△¯๑) ╮(•ˋoˊ•)╭ (ง°̀ロ°́)ง (°⌣°). ٩(^o^)۶ ◕.◕ (•‿•) ಠ~ಠ {•̃̾_•̃̾} 〴⋋_⋌〵 ٩(●̮̮̃•̃)۶ ٩(-̮̮̃-̃)۶ ٩◔‿◔۶ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 {◕ ◡ ◕} (。◕‿◕。) ┌(^o^)┘ Σ( ° △ °|||) (▰˘◡˘▰) |◔◡◉| (×̯×) \m/(>.<)\m/ ►_◄ ►.◄ Ծ_Ծ ⇎_⇎ ◔̯◔ (╥﹏╥) ب_ب ^( ‘-’ )^ ◔_◔ |˚–˚| (◜௰◝) १|˚–˚|५ १✌˚◡˚✌५ (>‘o’)> <(‘o’<) ^( ‘-’ )^ <(‘ .’ )> <(‘.’<) (*≗*) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) ⊙̃.o (*^ -^*) (●*∩_∩*●) (\/) (°,,°) (\/) ¯\(©¿©) /¯ v( ‘.’ )v (-”-) ╮(╯▽╰)╭ ╭(╯ε╰)╮ ~(≥▽≤)/~ o(╯□╰)o ┐ (┘▽└ )┌ ╭(╯^╰)╮╮(╯_╰)╭ ╭ (╰_╯)╮ ↖(^ω^)↗ ლ(¯ロ¯ლ) ~(‾▿‾~) ≧▽≦ ≧◡≦ (ી(΄◞ิ౪◟ิ‵)ʃ)♥ (❁´◡`❁)*✲゚* (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・ ლ(╹◡╹ლ) (✿◠‿◠) (◑‿◐) ლ(́◉◞౪◟◉‵ლ) ✖‿✖ (*~▽~) (─‿‿─) ∩(︶▽︶)∩ (︶ω︶) (∩▂∩) (¬‿¬) (n˘v˘•)¬ ಥ‿ಥ ≖‿≖ ʘ‿ʘ ☆ミ(o*・ω・)ノ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ (✌゚∀゚)☞ (ᅌᴗᅌ* ) (;゙°´ω°´) °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° ( ͡° ͜ʖ ͡°) (•‿•) (⊙ヮ⊙) ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆ (*¬*) ヾ(@°▽°@)ノ (^∇^) (*^▽^*) (=⌒▽⌒=) (≡^∇^≡) o(〃^▽^〃)o ≧(´▽`)≦ (‐^▽^‐) ( ̄▽+ ̄*) ヾ(@^▽^@)ノ o(^▽^)o (°∀°)b о(ж>▽<)y ☆ (*⌒∇⌒*)°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° (๑╹っ╹๑) -